Chương 3: Luyện Võ Các

Ở trên bồ đoàn tiếp tục lặng lẽ tĩnh tọa một lát, Diệp Bạch rốt cục đã khôi phục bình thường, thần sắc tái nhợt trên mặt đã biến mất không ít.

Hắn đứng lên, hoạt động gân cốt một chút, cúi người thu hồi hai nửa gốc cây Huyễn Tâm Thảo, một lần nữa bỏ vào bao bố, giấu vào bên người, lúc này mới mở cửa đi ra ngoài. Bên ngoài sắc trời đã hoàn toàn sáng, Diệp Bạch đóng cửa lại, hướng phía Diệp gia ngoại viện đi tới.

Hôm nay, hắn muốn đi một chỗ. Vốn ngày hôm qua sẽ đi, kết quả bởi vì ở chỗ Diệp lão trì hoãn thời gian rất lâu, đợi xong việc thì cũng đến buổi tối nên mới không đi.

Mà hôm nay, sau khi nghỉ ngơi một đêm, Diệp Bạch tinh thần rạng rỡ, thần hoàn khí túc*, chính là thời điểm thích hợp tu luyện, liền vừa lúc đi địa phương kia.

Diệp Bạch muốn đi, chính là gia tộc Luyện Võ Các.....

Luyện Võ Các là một tòa sân rộng khí thế, ở giữa là một tòa kiến trúc lớn bằng gỗ, sáng sớm mặt trời chiếu vào hiện lên một mảnh quang huy. Ngói lưu ly màu vàng ở đỉnh tòa kiến trúc này dưới ánh mặt trời chiếu vào liền lòe lòe sáng lên.

Tại Diệp gia, kỳ thật cũng không phải chỉ có Diệp Bạch một người mua không nổi Huyền kỹ, ngược lại lại có không ít người hoặc cha mẹ chết sớm, hoặc gia đình bần cùng, hoặc phạm một tội gì đó bị gia tộc xử phạt.

Những hậu bối này nếu thiên phú không phải cực kỳ xuất chúng, thường thường sẽ trở nên đồng dạng như Diệp Bạch, cần phải tự mình kiếm lấy điểm cống hiến đi đổi công pháp của gia tộc. Mà như vậy, tự nhiên là sẽ có rất ít người có tiền đi mua được những Huyền kỹ vốn cực kỳ trân quý.

Địa phương giống như Diệp gia Luyện Võ Các chính là vì những người này mà sinh ra. Loại địa phương này, chính là chuyên môn dành cho những ngoại môn đệ tử không có tiền, mua không nổi Huyền kỹ, nhưng lại muốn học tập một ít trụ cột công kích kỹ xảo.

Diệp Bạch đại bộ phận thời gian nghỉ ngơi, liền đều là ở trong Luyện Võ Các này vượt qua.

Trong Luyện Võ Các, ngươi không cần vọng tưởng sẽ được học tập một bộ Huyền kỹ dù là cấp thấp nhất. Có, chỉ là một chút kỹ xảo công kích của các loại vũ khí rất bình thường và rất đơn giản mà thôi.

Những thứ đó là trụ cột kiếm pháp tam bộ, trụ cột đao pháp tam bộ, trụ cột côn pháp tam bộ, trụ cột thương pháp tam bộ, trụ cột chủy pháp tam bộ, trụ cột cung pháp tam bộ, tổng cộng mười tám bộ trụ cột vũ khí công kích kỹ xảo.

Những kỹ xảo này đối với tất cả Diệp gia ngoại tông đệ tử đều là không ràng buộc, miễn phí mở ra, có thể tùy ý đi vào học tập, không thu bất kỳ phí dụng nào. Nhưng vô luận là kỹ xảo nào đi nữa, không hề nghi ngờ đều cũng có một điểm giống nhau, đó chính là đều cực kỳ đơn sơ.

Ngoại trừ một ít chiêu thức cơ bản dành cho vũ khí là khảm, thứ, tước, thiêu, trảm, chấn*... Sáu động tác, chỉ có như vậy, thậm chí cả một chiêu thức đơn giản của vũ khí đều cũng không có!

Những thứ như vậy, tự nhiên không thể xưng là Huyền kỹ, thậm chí ngay cả một chút bộ vũ kỹ mà người bình thường tu luyện cũng đều không sánh bằng. Bởi vậy, tự nhiên cũng không có ai lại có hứng thú đến nơi này.

Sở dĩ như vậy, tám bộ vũ khí trụ cột kỹ xảo này, vô luận là bộ nào thì cũng đều chỉ có cùng một cái tên, trụ cột kiếm kỹ, trụ cột đao kỹ, trụ cột côn kỹ, trụ cột thương kỹ, trụ cột chủy kỹ, trụ cột cung kỹ...

Những kỹ năng này, tự nhiên là không thể so sánh với Huyền kỹ. Uy lực giữa Huyền kỹ và trụ cột vũ khí kỹ xảo, một cái trên trời, một cái dưới đất. Nhưng là, đây chẳng qua là đối với những gia tộc thịnh vượng và giàu có, cao cấp đệ tử bình thường đều có được một bộ đê giai Huyền kỹ.

Đối với Diệp Bạch, người thuộc những đệ tử nghèo khó mà nói, những trụ cột kỹ xảo mà Luyện Võ Các do gia tộc miễn phí mở ra vẫn như cũ là cực kỳ trân quý.

Có so với không có đương nhiên là tốt hơn nhiều lắm, vì khi đi vào trong núi sâu, nếu gặp dã thú hung hãn thì cũng có thể hơn một chút lực lượng để tự bảo vệ mình.

Diệp gia ngoại tông đệ tử, nếu muốn học, cứ dựa theo sự yêu thích của mình đối các loại binh khí, lựa chọn một bộ trong đó rồi tiến hành học tập.

Diệp Bạch lúc trước lựa chọn, chính là trụ cột kiếm kỹ. Mà một năm rưỡi trước, hắn đã đem tam bộ trụ cột kiếm kỹ này tất cả đều thi triển thuần thục tự nhiên. Sau đó, hắn lại học tập thêm trụ cột chủy kỹ tam bộ và cho đến nay cũng đã đạt đến mức đại thành.

Lần này tiến đến, hắn chính là tính toán xem có nên lựa chọn một lần nữa chọn học một bộ trụ cột vũ khí kỹ xảo khác, hay là tiếp tục gia tăng lĩnh ngộ hai thứ trụ cột kỹ xảo mình đã học được.

Thời điểm đi vào trước cửa Luyện Võ Các, mặc dù còn sớm nhưng bên trong đã có một ít thanh âm đệ tử hô quát, quyền phong chưởng kình vang lên tiếng gió phần phật, cho dù đứng khá xa cũng vẫn có thể nghe thấy. Trước cửa, có một lão giả mặt ngựa đang ngồi.

Thấy một màn như vậy, Diệp Bạch khóe miệng mỉm cười, không khỏi nhớ lại trước kia. Đó là thời điểm bản thân mình mới vừa gia nhập Diệp gia, mình cũng giống như bọn họ, mỗi buổi sáng sớm trời còn chưa sáng liền chạy tới nơi này, học tập những trụ cột kỹ xảo, vọng tưởng một ngày kia có thể học được kỹ năng cường đại, nhưng là...

Nghĩ đến đây, Diệp Bạch lắc lắc đầu, trong ánh mắt mang theo một chút nhớ lại, nhẹ nhàng thở dài. Trong những người này, không biết có bao nhiêu người ngày mai vẫn có thể tiếp tục kiên trì? Diệp Bạch biết rõ, tu luyện những trụ cột kỹ xảo này chỉ có buồn tẻ, không thú vị, cùng thống khổ.

Hắn đã kiến thức qua rất nhiều người đi vào trong Luyện Võ Các này một ngày, ngày hôm sau liền giận dữ rời đi, hoặc là khinh thường mà quay người. Trừ ngươi ba năm như một ngày, không làm gì cứ tới đây là hắn, ở bên trong đã thay đổi không biết bao nhiêu người.

Kỹ năng cơ bản, danh như ý nghĩa, tự nhiên không có khả năng có bao nhiêu cao thâm, phần lớn chỉ có một chút động tác đơn giản. Nhưng muốn học được, lại phải thiên chuy bách luyện.

Đôi khi, một động tác cắt kiếm, một động tác rút kiếm, một động tác đâm kiếm sẽ thi triển lặp đi lặp lại trên một trăm lần, một nghìn lần, một vạn lần... Nhưng khi học xong, uy lực của nó lại hoàn toàn không thể so sanh với Huyền kỹ.

Chính vì như vậy, ngoại trừ đệ tử nghèo khổ như Diệp Bạch thì sẽ không có ai muốn đi học tập.

Kỳ thật, không riêng gì những đệ tử có được Huyền kỹ, đối với mấy cái kỹ năng này chẳng thèm ngó tới nên chưa bao giờ đến Luyện Võ Các này, cho dù là một ít đệ tử bình thường đồng dạng như Diệp Bạch, mua không nổi Huyền kỹ, lại không thể không đến tu luyện cũng rất khinh thường kỹ năng này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!