Trần Phong kể từ khi trở lại Trần gia cầm quyền, địa vị đã vững chắc không hề lay động. Nhưng mà chuyện xảy ra lúc trước đã giúp Trần Phong nhận thấy được tất cả bộ mặt thật của đám thân thích trong nhà, cho nên bởi vì chuyện này, mà mỗi năm anh đều phải giao tiếp cùng mấy tên ngu lá phải lá trái kia.
Hiện tại bây giờ khác rồi, có thời gian rảnh, anh thà đưa vợ đi ngao du, ngắm cảnh, còn hơn là gặp mấy tên ngu ngu kia.
Bọn họ hàng máu chó kia, tự xử một mình đi, anh đây chẳng có thời gian quan tâm.
Nghĩ vậy nên đêm giao thừa hôm nay, anh đã sớm đặt một chỗ thoải mái trong khách sạn gần quảng trường để tiện cho việc nghỉ ngơi, ngắm cảnh chỗ này, chờ đến lúc pháo hoa nổ từng đợt đầu tiên trong năm mới.
Buổi tối nơi này, se lạnh không bằng trên núi, nhưng cũng khiến người ta lạnh thấu xương, dù vậy khách tham quan đến đây vẫn rất đông.
Vậy nên không khí náo nhiệt vô cùng.
Vài ba cơn gió lạnh thổi từng bông tuyết dịu dàng như vải gấm trắng tinh, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời, trên nền trời rõ ràng đen, nhưng lại điểm một màu trắng ngần từ tuyết lấp lánh.
Trần Phong từ trong khách sạn mang theo một hộp gỗ lớn, anh nắm tay Lộ Hà dắt cô đi,
"Nào, nào, nào, bà xã em chuẩn bị chưa?"
Chuẩn bị cái gì?
Lộ Hà hơi ngạc nhiên hỏi.
Trần Phong có chút buồn cười nói,
"Cô nhóc nhát gan à, không phải em muốn đốt pháo hoa với anh sao?" Anh vừa nói vừa chọn một nơi thích hợp ở quảng trường, xếp thứ thự 5 quả pháo hoa lớn, rồi châm lửa.
Tách! Bật lửa trong tay Trần Phong sáng lên.
Theo một thanh âm vang lên viu một tiếng dài, trên nền trời một tia sáng nhanh chóng vọt lên không trung rồi bùm một cái, tỏa ra xung quanh vô số chùm sáng nhỏ li ti, lấp lánh đẹp cực kỳ đủ màu xanh tím vàng đỏ.
Tiểu Hà, đẹp không?
Trần Phong đắc ý hỏi.
Đẹp lắm luôn, Lộ Hà cười tít mắt,
"Anh mau đốt hết đi, em muốn chụp hình lại."
Lại viu một tiếng, rồi lại một tiếng, nền trời là một mảnh sáng rực của pháo hoa. Mọi thứ như thiên đường vậy, phiền não cũng không còn.
Trần Phong cười đi tới sau lưng Lộ Hà, ôm cô vào lòng anh, dịu giọng nói,
"Cảm ơn em, bà xã của anh."
Vì chuyện gì? Lộ Hà xoay người lại hỏi anh.
"Vì em đã ở bên anh, em biết không?" Trần Phong thâm tình nhìn cô gái trong tay anh, nố tiếp,
"Đây là năm mới trải qua vui nhất của anh đó."
Thanh âm của Trần Phong ngày một bay bổng,
"Lần đầu tiên, thấy em, anh thấy em là một cô nhóc xinh đẹp, nhưng lại sợ em... Lộ Hà nhìn Trần Phong không chớp mắt,"Anh lại sợ cái gì?
"Lộ Hà lúc này thoải mái đắc ý nói:"Ài, thì có thể có cách gì chứ, Lộ Hà em đây chính là đẹp mê người đấy.Tiểu yêu tinh, cho em đắc ý đấy.
"Trần Phong hôn nhẹ lên tóc cô rồi nói. Lộ Hà cười hì hì, sau đó lấy điện thoại ra,"Không khí tốt vậy, chúng ta chụp hình chung anh nhé.
"Trần Phong vốn không thích chụp ảnh cho lắm, nhưng lúc này cũng không từ chối, anh tựa vào hõm vai cô, đối diện trước mắt ống kính. Vừa nhìn ở màn hình, anh có chút lúng túng,"Tiểu Hà, chỉ chụp mấy tấm thôi nhé.Biết rồi mà, anh chuẩn bị nhé!! 3 2 1."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!