Chương 1: Mang Thai Rồi

Bệnh Viện X.

SAPA.

Lào Cai.

Khoa Sản.

Trong phòng, Từ Lạc đang ngồi chờ kết quả từ Bác Sĩ.

"Cô Từ, cô mang thai rồi."

Bác Sĩ nhìn cô nói.

Từ Lạc nhìn bác sĩ cười yếu ớt.

"Bác Sĩ, tôi mang thai sao?"

Bác Sĩ gật đầu.

Đã tám tuần rồi! Sau đó đưa bản siêu âm cho Từ Lạc xem.

Ông nói tiếp.

"Đây là ảnh siêu âm của cô, cái bóng bằng hạt đậu kia chính là thai nhi còn chưa thành hình, nó chỉ mới có trái tim thôi. Rất nhỏ."

Từ Lạc sửng sốt một chút, ngón tay ở trên bức hình nhẹ nhàng trượt qua, vẻ mặt nghiêm túc,

"là con tôi thật sao?"

Ừ, vị bác sĩ lên tiếng.

Từ Lạc xúc động.

Trong bụng cô đúng là đã có một sinh linh rồi.

Cô có con với hắn rồi.

Nhưng, suy nghĩ một lát, mặt cô bỗng trở nên tái nhợt.. cô lắp bắp..

"bác sĩ, có thể phá thai không?"

Vị bác sĩ cau mày, ông đẩy mắt kính ngay ngắn lên sóng mũi rồi nói.

"Cô Từ, thật đáng tiếc, ở bệnh viện chúng tôi không có lệ đó. Thế nên, cô nên đi nơi khác để giải quyết."

Bác sĩ sau đó còn nói rất nhiều lời khuyên nhủ, nhưng Từ Lạc lại không còn tâm trí mà lọt vào tai những lời đó.

Cô cầm giấy siêu âm, chào ông một cái rồi thẫn thờ đi tới cửa bệnh viện.

Bác Sĩ nhìn theo bóng dáng của Từ Lạc.

Ông lắc đầu.

"Giới trẻ bây giờ sao lại phóng túng quá..."

Bên ngoài đông nghịt, một mảnh náo nhiệt.

Mặt trời buổi chiều vẫn có chút gay gắt, chiếu tới người ta đi đứng đổ mồ hôi, trong lòng hốt hoảng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!