Giang Ly nói: "Vậy thì để tôi kiểm tra một chút nhé!"
Lúc này đầu óc của tôi như bị dính keo vậy, mơ hồ, tôi không rõ anh ta đang nói gì.
Sau đó Giang Ly dùng hành động để làm đáp án giải thích cho tôi.
Anh ta đột nhiên cúi đầu, giữ chặt môi tôi, mơn man, cắn cắn. Cảm giác đau
đớn trên bờ môi truyền đến, tôi thất kinh, gắng sức đẩy anh ta ra, nhưng bị anh ta giữ chặt cánh tay, cố định lên trên đầu. Sau đó, anh ta nhấc
chiếc chân dài lên, kẹp giữ hai chân tôi, khiến tôi không động đậy được.
Tôi sống chết cắn chặt răng, trừng mắt đến mức nhãn cầu như sắp rơi ra
ngoài... Tôi nghĩ phương thức này cũng biểu đạt sự bất mãn của tôi,
ngoài cách này ra, thực sự không còn biện pháp nào khác nữa.
Nhưng mà phương thức này đối với Giang Ly lại không có tác dụng gì, lúc này
anh ta đang nhắm mắt, không nhìn tôi. Anh ta hơi chau mày, lông mi dài
khẽ run, thế là trái tim tôi cũng run rẩy theo.
Giang Ly đột
nhiên thả lỏng miệng tôi, ngẩng lên nhìn tôi. Tôi cho rằng anh ta cuối
cùng cũng bình thường lại rồi, đang đợi anh ta buông tôi ra, không ngờ
rằng anh ta lại nói: "Ngoan, há miệng ra."
Giọng nói rất nhẹ,
mang theo chút khàn khàn mê hoặc. Lúc này thần trí tôi rất tỉnh táo, dù
cho không tỉnh táo cũng đã bị anh ta dọa cho tỉnh táo rồi. Tôi không
nghe lời anh ta, mà lại giận dữ nhìn anh ta, miệng mím chặt hơn. Cảm
giác muốn mắng chửi thậm tệ nhưng lại không thể không mím chặt miệng lại kia sắp ép tôi phát điên rồi.
Giang Ly nghiêng nghiêng nhếch
khóe miệng, duỗi tay nhẹ nhàng chọc vào nách tôi một cái, thế là tôi
không kìm được cười lên. Cái cười không liên quan đến tâm trạng này là
do tôi sợ buồn, rất sợ... Giang Ly, anh bỉ ổi quá!
Giang Ly không đợi tôi có phản ứng, đúng lúc tôi cười, nhanh chóng cúi đầu, kẹp chặt
môi tôi, đầu lưỡi luồn vào trong vòm miệng tôi, quấn lấy đầu lưỡi của
tôi.
Giang Ly, anh là tên khốn nạn, khốn nạn!
Tôi vừa kinh hãi, vừa sợ, còn rất xấu hổ, giận dữ. Tôi không biết vì sao Giang Ly
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!