Vương Khải, con người này cũng không biết là trúng tà gì rồi, đột nhiên có nhiệt tình rất lớn đối với thức ăn của nhân viên trong nhà ăn, buổi trưa nào cũng cùng tôi đi ăn cơm, khiếp quá đi mất.
Tôi cũng chẳng quan trọng, dù gì
chỉ cần đồ ăn sạch sẽ, có thể ăn là tốt rồi. Suy cho cùng, dưới gầm trời này có thể làm được đồ ăn ngon giống như mẹ tôi thật hiếm thấy.
Bởi
vì Vương Khải đến tương đối nhiều lần cho nên nhân viên của công ty cũng không nhìn anh ta giống như nhìn người ngoài hành tinh nữa, đương nhiên ngoại trừ những cô gái đa tình hoặc những cô mang oán hận trong lòng.
Vương Khải bưng một đĩa tôm, ngồi xuống nói với tôi: "Thư ký Quan, cô có phải là thư ký của tôi không?"
Khóe miệng tôi co giật một chút, phải thừa lời như thế này sao? Nếu không phải thì sao anh không gọi tôi là "Quan đại gia" đi?
Vương Khải đẩy đĩa tôm đến trước mặt tôi, cười hi hi nói: "Vậy được, bóc vỏ tôm cho tôi nhé!"
Tôi không thèm nhìn những con tôm đỏ hồng, khiến người ta vừa nhìn thấy đã
muốn ăn, nói: "Tôi là thư ký, không phải là người hầu."
Vương Khải lại dịu giọng hơn, nói: "Được! Tiểu Yến, cô bóc cho tôi một con nhé!"
Tôi thấy ớn lạnh, đặc biệt muốn nhắc nhở anh ta, anh đã tuổi này rồi, thực
sự không thích hợp giả vờ non nớt nữa. Nhưng mà cân nhắc đến da mặt của
anh ta dày không bình thường, nghĩ lại cũng không để ý những điều này,
thế là tôi đành lừ mắt, hung dữ nói: "Anh không có tay sao?"
Vương Khải chẳng để ý một chút nào, cầm một con tôm lên, cười he he nói: "Được rồi, vậy tôi bóc cho cô."
Tôi: "…"
Vương Khải không thích nói thật, nhưng trước đây anh ta nói một câu rất có
đạo lý, chính là câu: "Tinh lực dồi dào", đến ăn bữa cơm cũng có thể
nghĩ ra nhiều thủ đoạn như thế này, xem ra năng lượng não bộ thực sự là
quá dư thừa. Tôi vốn dĩ cho rằng con người này lăng nhăng, linh tinh,
khi làm việc chắc chắn cũng rất vô kỷ luật, ai biết được anh ta lại rất
lợi hại, không chỉ giải quyết xuất sắc những công việc trong phạm vi
phận sự của mình, còn có rất nhiều việc đều là do thư ký như tôi đây
không suy nghĩ chu đáo, được anh ta phát hiện và giải quyết. Các nhân
viên trong công ty đều khâm phục anh ta, tuy nhiên có không ít người
thực sự chẳng thích gì anh ta, ví dụ như những nhân viên nam không tìm
được bạn gái, hoặc là một số trinh khiết, liệt phụ từng bị Vương Khải
trêu đùa (được rồi, tôi không phải là trinh khiết liệt phụ, nhưng tôi
cũng không thích bị anh ta trêu đùa).
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!