Chương 19: (Vô Đề)

Kiên trì đấu tranh

đến cùng với giai cấp bóc lột, tôi lén lút gửi tin nhắn cho Giang Ly:

"Ngày mai anh không cần đến, tôi không ở chỗ mẹ tôi." Vì thắng lợi của

cuộc cách mạng giai cấp vô sản, thỉnh thoảng nói dối một chút cũng rất

cần thiết.

Một lát sau, Giang Ly trả lời tôi: "Ngữ văn của cô quả nhiên không tốt, một câu nói đã để tôi nhìn ta khe hở."

Tôi cho rằng anh ta đang thăm dò: "Tùy anh."

Giang Ly: "Vậy thì mai tôi vẫn phải đi bái kiến mẹ vợ một chút."

Tôi: "Mẹ tôi không thích anh."

Giang Ly: "Vậy tôi càng phải đi để lấy lòng bà."

Tôi: "Này, tôi thực sự không ở đó."

Giang Ly: "Không có, ngày mai khi tôi đi, cô ở đó là được rồi."

Tôi: "Anh đừng ép tôi."

Giang Ly: "Tôi chẳng thèm ép cô. Nhưng mà nếu như cô muốn để mẹ vợ tôi lo lắng, tùy cô đi đâu thì đi."

Giang Ly luôn có thể một câu nói là phá được nhược điểm của người khác, đây

thực sự là năng lực đáng sợ. Nhìn thấy đoạn tin nhắn kinh hãi này, cuối

cùng tôi đành lựa chọn thỏa hiệp…Các chị em, sau này nhất thiết đừng lấy người thông minh quá, sẽ bị chơi chết đó…

Ngày hôm sau là thứ bảy,

sáng sớm tôi đang ngủ say, lại bị mẹ tôi lôi dậy. Lão thái thái một mặt

vui mừng kinh ngạc, một mặt thì hận sắt không luyện được thành gang, lắc lắc tôi: "Con gái, Giang Ly đến rồi."

Tôi "ừ" một tiếng, lại ngã đổ xuống, tiếp tục ngủ. Trên thế giới này có một loại người kỳ quái, ví dụ như mẹ tôi, còn hơn nữa, đó là Giang Ly, cuối tuần rồi không ngủ

nướng, dậy sớm như vậy làm gì!

Tôi nhắm mắt, nghe thấy mẹ tôi ném ra một câu nữa: "Con đến xử lý nó đi", rồi đi ra. Trong lòng âm thầm rơi nước mắt…

Giang Ly đứng bên cạnh gường tôi, gọi một tiếng: "Quan Tiểu Yến."

Tôi rất buồn ngủ, muốn ngủ, cũng lười chẳng buồn đáp lại. Thế là "hừ hừ" hai tiếng, ôm lấy chăn đắp lên mặt ngủ tiếp.

Ngữ khí của Giang Ly mang theo sự uy hiếp: "Cô còn không dậy, tôi sẽ lột quần áo của cô!"

Anh dám! Đây dù sao cũng là địa bàn của tôi! Tôi dùng đầu óc trì trệ vì

buồn ngủ kia của mình suy nghĩ khả năng hành hung của anh ta lớn bao

nhiêu, kết quả là: con số không. Đùa à, ở nhà mẹ vợ mà dám vô lễ với con gái bà? Nghĩ đến đây, tôi liền yên tâm ngủ tiếp

Ai biết được

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!