Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Hình ảnh trên báo quả thực rất xứng với cái tiêu đề gây sốt kia, nữ ca sĩ trẻ tuổi, xinh đẹp quyến rũ yêu đương với đàn ông giàu có vốn dĩ là chuyện xưa giờ người ta bàn mãi còn chả hết, nhưng nhìn tấm hình ôm cánh tay kia là nhìn ra có bao nhiêu sự nịnh nọt, rồi còn gọi người ta là ba ba, ai đi ngang qua nghe đều không thể tránh khỏi nghĩ đến việc đây là một cuộc giao dịch giữa tiền và sắc.
Nữ ca sĩ ban ngày hưởng lấy sự tán dương của mọi người, thế mà đêm đến lại vì tiền mà biến thành gái làng chơi, để người ta tuỳ ý đùa bỡn.
Nếu đây là một ca sĩ bình thường thì ba cái tin tức này có thể có người không tin, nhưng Cố Chi vốn đã bị dính cái mác thích cặp bồ đại gia rồi, nên cái này có độ tin tưởng cực kỳ cao.
Mà tờ báo đăng tin này vốn cũng chả mấy ai biết, số lượng phát hành cũng giới hạn, tưởng chẳng có ai mua, ai dè vừa ra sạp là người ta mua sạch trơn.
Hết báo rồi nên người ta càng hóng tin tức, chẳng mấy chốc mà tin lên như diều gặp gió.
Chuyện cặp bồ đại gia lần trước vẫn còn một nhóm người tức trong lòng bữa giờ, đặc biệt là từ cái hồi đưa tin cô đòi đại gia mua nhà cho.
Bây giờ báo chí lại đưa tin chuyện đáng sợ thế này, bọn họ sẵn dịp kéo đến trước đĩa nhạc Thắng Lợi giăng bảng kháng nghị.
Bảng chữ to đùng "Gái lầu xanh hạng nhất Thượng Hải", "Dòng thứ mẹ nào con nấy sông Tần Hoài" ùn ùn kéo đến.
Nhưng mấy tờ báo lớn khác của Thượng Hải lại không đăng tin này của Cố Chi, mà là sôi nổi bàn luận xem "nhân vật tâm điểm" sẽ phản ứng thế nào.
Có không ít cửa hàng đĩa nhạc hạ giá đĩa nhạc của cô, trước cửa Thắng Lợi thì cả đống người chen lấn đầy căm phẫn, thậm chí có người còn dùng sơn, sơn những dòng chữ ô uế nói về Cố Chi, như thể bọn họ đã tận mắt trông thấy cảnh cô dùng sắc đổi tiền, còn bản thân mình thì vô cùng trong sạch, cảm thấy ấm ức không thể chịu đựng được sự dơ bẩn này, còn thi nhau đòi Cố Chi cút khỏi Thượng Hải.
Thậm chí có người còn mò ra được số điện thoại của Cổ Dụ Phàm, trực tiếp gọi hỏi công ty cho Cố Chi đi một đêm bao nhiêu tiền.
……
Trần gia.
Trong thư phòng, Trần Gia Hoành lửa giận ngầm trời liền chộp súng trên bàn, dí sát vào mặt Trần Thiệu Hoàn quát: "Đi điều tra ngay! Để ta coi là đứa nào dám viết, để ta tế sống bọn chúng luôn!"
Ông có nghe qua về việc ngành giải trí, báo chí ở Thượng Hải phát triển vô cùng tốt, không ngờ lại phát triển thành thế này, Cố Chi ra đường một cái là có phóng viên chụp lén ngay.
Còn dám nói ông với con gái thành cái thể loại quan hệ kia nữa chứ.
Trần Thiệu Hoàn lúc đọc tin cũng không thể ngờ được, mặt mày y trở nên giận dữ, liền gật đầu.
Cố Chi vội vàng trấn an Trần Gia Hoành: "Ba bình tĩnh đã."
So với một Trần Gia Hoành đang lửa giận bừng bừng thì cô lại thấy chuyện này cũng bình thường.
Chắc là do đã quen với việc bị người ta đặt điều lung tung, nên cô cảm thấy mấy cái tin này vô cùng buồn cười.
Quan trọng là, bọn họ không biết Trần Gia Hoành với Trần Thiệu Hoàn là ai.
Trần Gia Hoành và Trần Thiệu Hoàn trước giờ vốn ở Thiểm Cam, gần đây vì chuyện ở Nam Kinh nên mới ghé qua Thượng Hải.
Trần Gia Hoành ở Thiểm Cam hiển hách một vùng, nhưng mà lại không khoa trương, dân chúng Thiểm Cam biết ông, nhưng ở Thượng Hải lại chẳng có mấy ai hay biết.
Tên của ông tuy cũng thường xuất hiện trên báo chí, nhưng mà không có ảnh kèm theo, cũng chưa bao giờ nhận phỏng vấn, cho nên ngoại trừ nhân viên chính phủ ra, phóng viên chẳng mấy ai biết mặt ông cả.
Mà mấy tên đi chụp lén này, chỉ thấy được Trần Gia Hoành mặc đồ cũng hơi thể hiện, nhìn là biết cái kiểu nhà giàu mới nổi, mà Cố Chi lại còn thân mật ôm tay ông, dù trí tưởng tượng có phong phú cỡ nào cũng không thể nghĩ được người này là nhà quân phiệt tiếng tăm Trần Gia Hoành, còn Cố Chi là đứa con gái thất lạc bấy lâu mà ông muốn mở tiệc thông báo đã tìm được về.
Nói cô thích gọi người ta là ba ba, ca ca? Ha ha người ta là ba ruột, anh nuôi thật mà.
Trần Gia Hoành bị Cố Chi đè súng lại, thấy cô bình tĩnh lắm, hỏi: "Con không tức giận hả?"
Cố Chi cười lạnh một tiếng: "Đương nhiên tức chứ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!