Editor: Gấu Gầy
Tô Mạch vẫn còn ấn tượng với Trác Vũ, nếu phải đánh giá, y sẽ dùng năm chữ: "Kẻ ngốc vui vẻ
". Trong đầu y bất giác hiện lên hình ảnh thời đi học, hắn ta lúc nào cũng lêu lổng, chẳng để tâm đến việc gì... Có lẽ Trác Vũ thực sự có thể làm được bốn chữ"tận hưởng lạc thú
". Còn về việc tại sao một kẻ thích náo nhiệt như hắn ta lại không tham gia họp lớp, Tô Mạch đoán chừng là đang chuẩn bị cho nhiệm vụ tiếp theo, hoặc... đã chết rồi. Tô Mạch không quan tâm đến sống chết của Trác Vũ, nhưng việc có người chơi trong số bạn học cấp ba khiến y hơi bất ngờ... Cái gọi là họp lớp, chẳng qua là ôn lại chuyện xưa, tán gẫu và kết nối các mối quan hệ nhàm chán, Tô Mạch không hề hứng thú. Tô Mạch không hứng thú với bạn học cũ, nhưng mọi người lại rất hứng thú với một người bí ẩn như y. Lúc này, Ngụy Tư Hàn lại hóa thân thành"vệ sĩ
", bất kỳ cuộc trò chuyện nào khiến Tô Mạch cảm thấy không thoải mái, anh ta đều tiếp nhận hết. Buổi họp lớp ba tiếng đồng hồ kết thúc trong sự phấn khích của hầu hết mọi người, trừ Tô Mạch, người đã chán ngấy. Sau khi ăn uống no say, lớp trưởng Quyền Bác đề nghị đi hát karaoke, nhận được sự đồng ý của hầu hết mọi người, trừ Tô Mạch."Tôi còn có việc, không đi đâu."
Lời nói lạnh lùng của Tô Mạch tuy có chút phũ phàng, nhưng cũng nằm trong dự liệu của mọi người. Ngoại trừ Ngụy Tư Hàn nhất quyết muốn đưa Tô Mạch về và không tham gia các hoạt động tiếp theo, những người còn lại nườm nượp rời khỏi khách sạn, hướng đến quán karaoke gần nhất.
"Chán lắm phải không?"
Sau khi lên xe, Ngụy Tư Hàn thở dài: "Những buổi tụ tập nhàm chán thế này, mỗi tuần tôi phải tham gia vài lần."
Họp lớp cấp ba, họp lớp đại học, thậm chí cả họp lớp cấp hai, cấp một, chỉ cần có thể đến, Ngụy Tư Hàn đều không bỏ lỡ.
"Vào xã hội rồi mới biết được tầm quan trọng của các mối quan hệ!"
Uống chút rượu, Ngụy Tư Hàn nói nhiều hơn: "Tô Mạch, cậu có biết không? Tôi luôn ghen tị với cậu."
Tô Mạch kinh ngạc nhìn Ngụy Tư Hàn lúc này đã hơi say, Ngụy Tư Hàn cười khổ, không tiếp tục chủ đề này nữa...
Ngụy Tư Hàn nói là đưa Tô Mạch về, nhưng cuối cùng lại biến thành Tô Mạch đưa anh ta về. Sau khi ra hiệu cho Tiểu Hồ đưa Ngụy Tư Hàn đến khách sạn, Tô Mạch không về biệt thự mà trực tiếp đến trụ sở của Tử Nguyệt.
Chỉ còn hai ngày nữa là đến lúc phó bản mở ra, khi Tô Mạch trở về trụ sở Tử Nguyệt, mọi người đều chưa ngủ.
Sau khi trở thành người chơi, thể chất của mọi người đều được nâng cao rất nhiều, nếu muốn có thể thức vài đêm cũng không thành vấn đề. Khi Tô Mạch trở về, Mã Đào vẫn đang luyện tập phối hợp với năm người Tử Nguyệt.
Tô Mạch đã thông báo trước khi quay lại, nên mọi người không hề bất ngờ, Ngao Tuyết còn cười nói: "Trận đấu mô phỏng sắp bắt đầu rồi, chỉ còn chờ cậu thôi.
"Trận đấu mô phỏng là để diễn tập cho kịch bản giết chóc sắp tới, Tô Mạch đương nhiên sẽ không từ chối. Sau khi bàn bạc đơn giản, mọi người được chia thành hai nhóm: Tô Mạch, Mã Đào và Thiệu Thiến một nhóm, bốn người còn lại một nhóm. Sau khi chi 500 đồng Mộng Ảo để mở"Hòn đảo hoang vắng", trận đấu chính thức bắt đầu.
Đây chính là lợi ích của việc mua công lược kịch bản.
Sau khi mua công lược kịch bản, người chơi không chỉ có thể xem toàn bộ kịch bản từ góc nhìn của nhân vật chính và góc nhìn của người quan sát, mà còn có thể chi một khoản phí nhất định để mô phỏng thử nghiệm.
Tất nhiên, mỗi công lược kịch bản chỉ có thể mô phỏng thử nghiệm một lần, sau khi thử nghiệm xong, công lược sẽ biến mất.
Mặc dù đã được Tô Mạch và những người khác nghiên cứu kỹ lưỡng, nhưng dù sao cũng chỉ là kịch bản cấp Sắt đen, ngay cả khi mô phỏng thử nghiệm cũng chỉ ở cấp Sắt đen, so với kịch bản cấp Vàng thì kém hơn rất nhiều.
Tất nhiên, kịch bản giết chóc khác với kịch bản thông thường, trong chế độ lấy giết chóc làm chủ, cốt truyện làm phụ, ngay cả kịch bản cấp Sắt đen cũng có rất nhiều điểm có thể lợi dụng.
Cả hai bên đều hiểu rõ kịch bản, Tô Mạch và Mã Đào tuy có thực lực không tồi, nhưng về mặt phối hợp vẫn kém hơn Tử Nguyệt. Vì vậy, khi trận đấu bắt đầu, bốn người Tử Nguyệt với sự phối hợp ăn ý đã chiếm ưu thế tuyệt đối.
Điều khiến họ thất bại cuối cùng không phải là do phối hợp kém, mà là do vô tình rơi vào cái bẫy của Tô Mạch giăng ra.
Sau khi được Tô Mạch phân tích vào ngày hôm đó, mọi người đều hiểu rằng chiến đấu không phải là dựa vào máu dày, phòng thủ cao, mà là khả năng cơ động. Ba người Tô Mạch tuy phối hợp chưa ăn ý, cũng không có Mục sư hỗ trợ, nhưng về khả năng cơ động lại chiếm ưu thế.
Tất nhiên, ưu điểm này không đủ để bù đắp cho nhược điểm của họ. Bốn người Ngao Tuyết phối hợp ăn ý, lại tự cho là đã nhìn thấu chiêu trò của ba người Tô Mạch, nên đã chiếm ưu thế ngay từ đầu.
Đáng tiếc, ưu thế không duy trì được đến cuối cùng, sau khi Xa Tuấn Dân và Thạch Gia tách ra hành động vô tình rơi vào cái bẫy của Tô Mạch, ba người Tô Mạch đã lật ngược tình thế.
Sau khi trận đấu kết thúc, sắc mặt của bốn người Ngao Tuyết đều không tốt lắm.
Tô Mạch chỉ nói một câu: "Tôi chỉ tiếp xúc với mọi người vài ngày, Tiết Nguyên Bình sẽ càng hiểu rõ Tử Nguyệt hơn."
Ý tứ trong lời nói của Tô Mạch rất rõ ràng, nếu Tử Nguyệt vẫn hành động theo lối mòn cũ thì cho dù có thêm y và Mã Đào, cuối cùng vẫn là con đường chết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!