Editor: Gấu Gầy
Vệ Đạo Sĩ, một ông chú bề ngoài hiền lành, thanh tâm quả dục, nhưng thực chất lại đầy mưu mô và độc ác. Lão Kha có được danh hiệu như vậy, hiển nhiên không phải người tốt.
Lão Kha cũng tự biết điều đó, và còn rất hưởng thụ.
Không ai biết tên thật của lão Kha là gì, trong "viện" có lời đồn rằng, lão Kha họ Kha, lớn tuổi, lại là một trong những kẻ mạnh nhất trong viện, nên mới được gọi là lão Kha.
Sự thật không hoàn toàn như vậy, lão Kha thậm chí không phải họ Kha.
Lý do lấy "Kha" làm họ, lão Kha chỉ muốn nhắc nhở bản thân, quá khứ của lão chỉ là một giấc mộng Nam Kha.
Không ai biết lão Kha đã trải qua những gì trước khi vào "viện", lão là một trong những người đầu tiên vào viện. Còn những người biết quá khứ của lão, hoặc là không còn ở đây nữa, hoặc là đã "biến mất".
Không đúng, còn một người nữa.
Người đó không biến mất, cũng là người duy nhất trong "viện" biết quá khứ của lão Kha – Tiến sĩ Liêu.
Đúng vậy, tiến sĩ Liêu là người duy nhất trong "viện" biết lão Kha đã trải qua những gì. Thậm chí, người đã đưa lão Kha vào "viện" chính là ông – chữ "đưa" ở đây không có ý nghĩa nào khác.
Lão Kha tự nguyện vào "viện", còn tiến sĩ Liêu, không chỉ đưa lão Kha vào mà còn là người bạn duy nhất còn lại của lão.
Hay nói cách khác, đã từng là bạn.
Mối quan hệ giữa Liêu Khang và lão Kha không bình thường, điều này không phải là bí mật trong "viện". Đó cũng là lý do tại sao sau khi tiến sĩ Liêu xuất hiện trong phó bản "Mê Cung Tinh Linh" và công khai danh tính, Tô Mạch đã lập tức chất vấn lão Kha.
Vậy rốt cuộc lão Kha đã trải qua những gì trong quá khứ?
Điều này phải truy ngược lại một vấn đề muôn thuở: Con người vốn thiện hay ác?
Con người vốn thiện hay ác, dù từ tâm lý học, triết học hay tôn giáo trong và ngoài nước, đều là vấn đề gây tranh cãi từ xưa đến nay.
Nhưng dù thiện hay ác, trong sự giáo dục tích cực của hiện đại, phần lớn con người đều có lương tri và giới hạn. Cho dù thỉnh thoảng có suy nghĩ xấu xa, bọn họ cũng sẽ bị lương tâm của chính mình, quy tắc xã hội và pháp luật ràng buộc, ít nhất cũng gánh vác được hai chữ "người tốt".
Phần lớn người xấu đều có lý do để trở nên xấu xa, bất luận lý do nghe có vẻ vô lý.
Lão Kha là một ví dụ điển hình cho việc "từ thiện biến thành ác".
Lão Kha có tín ngưỡng, dù là Đạo giáo, Phật giáo hay Cơ đốc giáo, ít nhất trong ba mươi năm đầu, lão Kha là một người lương thiện, hơn nữa vì tín ngưỡng thành kính, nên lão còn lương thiện hơn hầu hết mọi người.
Vậy tại sao lão lại trở thành như bây giờ?
Vào năm lão Kha ba mươi tuổi, đã xảy ra một sự cố thay đổi cả cuộc đời lão.
Năm đó, lão sống rất vất vả, hay nói đúng hơn khổ sở. Sau sự cố đó, lão Kha đã nhận ra một sự thật: Lòng tốt có cái giá của nó.
Ít nhất, đây là suy nghĩ trong lòng lão, và lão rất tin tưởng điều đó.
Ngay cả tiến sĩ Liêu cũng không biết rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, đó là bí mật được lão Kha chôn giấu sâu nhất trong lòng, biến mất cùng với cái tên của lão trong dòng sông ký ức.
Từ đó về sau, lão Kha đã thay đổi, lòng tốt đơn thuần đã trở thành lòng tốt quy thành giá trị. Khi lòng tốt bị gắn mác giá cả, đạo đức giả đã là từ ngữ tốt nhất để hình dung nó...
Lý do lão Kha vào "viện" cũng rất kỳ quặc, bắt nguồn từ việc một người phụ nữ giàu có thuê lão điều tra chồng ngoại tình. Khi bằng chứng được đặt trước mặt người phụ nữ, thù lao mà lão Kha yêu cầu là – đôi mắt của bà ta!
Người phụ nữ giàu có tưởng rằng mình gặp phải kẻ điên. Bà ta chẳng những không đồng ý mà còn tức giận đến mức đuổi lão Kha ra ngoài, sau đó âm thầm thuê người cảnh cáo và đánh đập lão, thậm chí còn không trả tiền thuê.
Hai ngày sau, người phụ nữ giàu có phải nhập viện, bà ta đã mất đi đôi mắt.
Một tuần sau, lão Kha được tiến sĩ Liêu đưa vào "viện".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!