Chương 8: Ranh giới sự sống

Dịch: MinhQuis

Biên: Nhóm Cổ Chân Đau

***

Đòn phản kích của Châm Kim vô cùng hiệu quả, cơ số ong lửa bị cậu giết, nhưng cũng vì vậy dẫn tới càng nhiều ong lửa hơn.

Trăm lần đâm kiếm khiến tay cậu dần ê ẩm.

Ngàn lần đâm kiếm, ê ẩm thành căng nhức. Nhất là tay cầm kiếm, cảm tưởng như đã sưng lên kha khá, thanh kiếm cũng có vẻ ngày càng nặng.

Ong ong ong...

Đàn ong tưởng chừng vô tận, những con bị thương khiến chúng kích động, từng đám ong lớn lao ra từ đống lửa. Chúng cứ rào rạt như sóng biển muốn vây đôi trẻ lại.

Chết tiệt!

Châm Kim chửi thầm trong bụng, tay không ngừng vung vẩy. Trường kiếm hiện tại tựa hồ nặng hơn mấy lần, cậu biết đó là dấu hiệu của sự kiệt sức.

Mồ hôi cứ đổ đầm đìa, đầu óc choáng váng.

Cánh tay như không còn là của cậu, cơ bắp chết lặng, mỗi lần đâm kiếm là một lần buốt tận xương tủy, như một cỗ máy rỉ sét lâu năm không được tu bổ lại phải gồng mình làm việc.

Từng con ong lửa chích trúng cậu, giáp lưới không thật sự hữu dụng khi đối mặt những đòn đâm của chúng.

Cậu cắn răng, luôn thức tỉnh bản thân rằng còn có Tử Đế. Cậu chiến đấu đến giờ phút này là để bảo đảm tính mạng cho hôn thê của mình!

Châm Kim vừa vung kiếm, vừa lần mò rút những con ong dính chặt trên người mình,

bóp chết rồi ném xuống đất.

"Đại nhân, đại nhân..." Tử Đế nấp sau lưng cậu khóc.

Cô chẳng bị con ong nào chích, có lẽ vì cậu thật sự chọc điên chúng. Mà cũng có khi vì Châm Kim vận động với công suất lớn, tỏa nhiều nhiệt hơn hẳn Tử Đế nên mới vậy.

Bọn ong thậm chí bỏ cả vùng lửa ngon lành hừng hực chỉ để bay đến dày vò chàng trai trẻ.

Với Châm Kim, thời gian dường như trôi đi rất chậm.

Cuối cùng thì tầm nhìn của cậu cũng trở nên thoáng đãng, lũ ong rốt cục cũng chết sạch.

Xác ong dưới chân đã phủ đầy mặt đất. Thắng lợi triệt để!

Gánh nặng trong lòng như được vứt bỏ, tay cậu buông lỏng, xém chút khiến chân bị kiếm đâm.

Cậu chỉ cảm thấy chết lặng.

Chẳng mấy chốc, vết đốt của lũ ong bắt đầu tác quái, đau rát dần lan tỏa.

Tay cầm kiếm tưởng chừng rụng đi, gần như mất cảm giác.

Đại nhân, cẩn thận! Tử Đế hô lên.

Tiếng hét sợ hãi kích Châm Kim khỏi sự đờ đẫn. Từ đống lửa gần như tắt ngúm đằng kia, mười mấy con ong bay tới.

Ong lửa vẫn còn!

Nhưng...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!