Edit: Vivi
Beta: nhóm
Hoàng Tảo quá khát.
Cổ họng của hắn như đang nhét một mặt trời, cả họng lẫn lưỡi đều bị nướng tái, nói không ra lời.
Hoàng Tảo quá đói.
Hắn đói đến da bụng dán vào cột sống, toàn thân như nhũn ra, bước thấp bước cao, đầu váng mắt hoa, thậm chí đã xuất hiện ảo giác.
Trong ảo giác, hắn cảm thấy mình đi trong đám mây, mà trên người lại bị một hòn núi lớn đè.
Núi quá nặng, sắp ép phẳng hắn thành tờ giấy.
Rất nhanh, hòn núi lớn ấy lại biến hóa, thành một con quỷ có sừng dê trên đầu, con quỷ há miệng to như chậu máu, hô lên bên tai hắn:
"Ăn sạch! Ăn sạch mày, ăn sạch mày!"
Hoàng Tảo hoảng quá, hắn muốn ném hòn núi hoặc con quỷ trên lưng xuống, nhưng cánh tay và bàn tay hắn không nghe lời, giống như đã liệt, mặc cho hòn núi hay con quỷ đó đè nặng trên lưng.
Sau đó, con quỷ trên lưng hắn lại biến thành một con lợn sữa.
Con lợn sữa này tỏa ra mùi mồ hôi nồng nặc, còn có mùi vết thương thối rữa.
Hoàng Tảo cúi đầu, thấy bụng mình đã bùng lên một ngọn lửa.
Là một đám lửa cháy rần rật.
Nó thiêu đốt cực kì mạnh, nhanh chóng lan tràn, dường như ngọn lửa đó đã bao trùm lấy Hoàng Tảo chỉ trong chớp mắt.
Sau đó, ngọn lửa này lại lan đến con lợn sữa trên lưng, sắp biến nó thành heo sữa quay.
Mùi thức ăn thơm phức xộc thẳng vào mũi.
"Không, không bao giờ." Có vẻ khi ngửi thấy mùi này, Hoàng Tảo run bắn lên, như bị điện giật, cũng thoát khỏi ảo giác như một kì tích.
Hắn về tới hiện thực.
Trước mắt là một mảnh đêm đen kịt, đưa tay không thấy năm ngón.
Bên tai là gió đêm vô tận, lạnh băng, gào thét không ngừng.
Trên lưng hắn là anh trai hắn đang hôn mê.
Hắn đang đi về trước, tập tễnh như một con rối.
Nhỏ bé cực kì, cô đơn cực kì.
Hoàng Tảo chẳng hay biết mình đang rơi lệ.
Hắn nhìn phía trước, hình như nơi đó có ánh sáng, hình như nơi đó có một con đường bằng phẳng rộng rãi.
Hắn thầm tự nhủ: "Đêm sắp tàn, bình minh sắp đền.
Kiên trì, chịu đựng đi, Hoàng Tảo. Phía trước có lẽ sẽ có ốc đảo, ốc đảo kia chính là chỗ mà mày với những người khác đã từng đến. Mày nhìn xem, có phải địa hình này rất giống không? Sắp đến rồi, mày sắp đến ốc đảo rồi. Chịu đựng, đừng lơ là. Chắc chắn sẽ có ốc đảo, nhất định sẽ có.
Đến ốc đảo rồi, mày sẽ có nước, sẽ có con mồi. Mày có thể đi săn, mày là cao thủ cấp Sắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!