Chương 36: Kỵ binh Bạo Liệt

Dịch: Vivian Nhinhi

Biên: Nhóm Cổ Chân Đau

Châm Kim không vội vàng đi tìm Tử Đế mà dẫn Thương Tu vào doanh trại.

Trong này có không ít người đang nằm.

Tất cả đều là những thương binh vừa mới uống thuốc giải, người còn đang rất yếu.

Những người này đều cần trấn an.

Đại nhân.

Bái kiến đại nhân.

Nhìn thấy Châm Kim là kỵ sĩ Thánh Điện đến, các thương binh vội giãy dụa muốn đứng dậy chào.

"Đều nằm xuống cả đi." Châm Kim xòe tay vẫy vẫy ra hiệu mọi người nằm xuống.

"Đừng lo lắng gì cả, chư vị ạ. Quân kỳ của đế quốc còn đang tung bay, thần linh trên Thánh Điện đều đang nhìn chúng ta. Chút chướng ngại này không là gì hết, chỉ cần không mất mạng, hết thảy đều có thể phục hồi. Đi theo ta, ta sẽ dẫn mọi người rời khỏi hòn đảo này, giành lấy vinh quang!"

Châm Kim động viên một hồi rồi dẫn Thương Tu ra khỏi lều.

"Chỉ cần có đại nhân hiện diện thì sĩ khí nơi này sẽ không bị sụp đổ. Ngài chính là trụ cột trong lòng chúng tôi!" Thương Tu thở phào.

Châm Kim cười cười.

Cảm xúc mà Thương Tu bộc lộ ra, không phải chỉ đơn thuần là ca tụng.

Châm Kim quả thực có bản lĩnh này.

Đây chính là lãnh tụ, một trong những sức ảnh hưởng của kẻ mạnh.

"Đương nhiên, càng quan trọng hơn là ta có thân phận kỵ sĩ Thánh Điện." Châm Kim hiểu rõ trong lòng.

Trong lòng các con dân của đế quốc, địa vị kỵ sĩ Thánh Điện vốn rất cao quý.

Rời khỏi doanh trại, Châm Kim dẫn Thương Tu đến dốc núi gần đó.

Ở đây có dựng tạm một căn nhà lá cực kì đơn sơ.

Vây xung quanh nhà lá là một vòng hàng rào. Trong hàng rào có nhốt một vài con dê rừng sừng xương.

Những con dê này đã từng là dê đầu đàn, có sinh lực cấp Đồng.

Trong khoảng thời gian các thành viên của đội thăm dò còn đang suy yếu vì uống thuốc, mấy con dê rừng này đều bị cách ly ở đây.

Người phụ trách chăm sóc những con dê này, không phải ai khác, chính là Bạch Nha.

Chàng trai trẻ này bởi vì không ăn thịt dê nên không bị ma lực hỗn loạn ăn mòn, tránh được một trận tai vạ. Cậu ta cũng nhờ thế mà được đặt cho một biệt danh Nhóc số đỏ.

Nhóc số đỏ Bạch Nha mấy hôm nay khá bận.

Cậu ta không những phải chăm sóc mấy con dê này, mà còn bận bịu lo cho đám thương binh kia nữa. Rất nhiều người được cậu ta chăm sóc, chịu ơn cậu ta, làm cậu ta được hoan nghênh hơn cả.

Trong đó có Hoàng Tảo, trước còn hiểu lầm Bạch Nha, sau khi được Bạch Nha chăm lo, Hoàng Tảo còn chủ động dạy đấu khí quyết cho Bạch Nha nữa.

Thấy Châm Kim và Thương Tu đến, Bạch Nha vội mở cửa hàng rào, cung kính nghênh đón hai người vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!