Chương 32: Nguyên nhân trúng độc

Dịch: Vivian Nhinhi

Biên: Nhóm Cổ Chân Đau

Châm Kim nhìn một vòng, thấy cảm xúc của mọi người đã ổn định, mắt dấy lên hi vọng thì yên tâm hơn.

Sau đó, cậu ra lệnh cho Hoàng Tảo chỉ huy các nhóm dựng lại doanh trại, xây hàng rào, bố trí cạm bẫy.

Trong lều, Châm Kim, Thương Tu, Tử Đế và Lam Tảo ngồi lại tiếp tục bàn bạc.

Thương Tu lên tiếng nhận trách nhiệm với vẻ hổ thẹn:

"Tất cả đều là sai lầm của tôi. Tôi không ngờ thịt dê rừng lại có độc, tôi bị lợi ích trước mắt che mất lý trí. Đáng lẽ khi thấy quy mô đàn dê lớn như vậy thì phải cảm thấy bất thường mới phải!"

Châm Kim lắc đầu trấn an:

"Nơi này quá nguy hiểm và kì quái, chúng ta cần thu thập nhiều đồ ăn hơn nữa. Đây không phải lỗi của riêng ông. Thân là thủ lĩnh, ta mới là người có lỗi lớn nhất. Bây giờ tranh nhau nhận lỗi cũng vô nghĩa. Cái chúng ta cần là nghĩ xem phải giải quyết nan đề này như thế nào."

Thương Tu thở dài, nêu ra quan điểm của mình: "Hiện tại mọi người đều trúng độc lạnh, mà loại độc này rất kì lạ. Nhìn từ bên ngoài trông có vẻ rời khỏi đây mới phát độc. Nhưng trên thực tế, tôi cho rằng nguyên nhân là do nhiệt độ.

Khu vực gần núi tuyết có nhiệt độ không khí khá thấp nên độc không phát tác. Khi rời khỏi núi tuyết đi càng xa thì nhiệt độ càng tăng. Đạt đến một mức nhiệt nhất định thì độc lạnh trong người sẽ bị kích phát.

Bằng chứng rõ ràng nhất là áo da dê.

Khi chúng ta cởi áo ra nhiệt độ cơ thể nhanh chóng hạ xuống, triệu chứng trúng độc cũng giảm bớt rất nhiều.

Trên đây là toàn bộ quan điểm của tôi về loại độc này."

Thương Tu dứt lời liền nhìn về Tử Đế.

Không chỉ lão mà Châm Kim và Lam Tảo đều nhìn cô.

Trên thực tế tất cả mọi người ở đây đều hiểu: Vấn đề nan giải liên quan đến độc tố, Tử Đế thân là thầy thuốc có quyền lên tiếng nhất.

Từ khi tỉnh lại đến giờ, Tử Đế liên tục lấy thịt dê và máu của mình ra làm thí nghiệm.

Lúc này tay cô đang cầm một ống thủy tinh, cẩn thận đổ một thứ hạt tròn vào ống nghiệm rồi lắc nhẹ.

Ống nghiệm chứa thứ dung dịch như máu tươi, khi hạt tròn tan ra, dung dịch đó đột nhiên sôi sùng sục và sủi lên rất nhiều bọt khí.

Cuối cùng bụp! một tiếng, ống nghiệm nổ tung ra.

Chất lỏng trong ống vẩy xuống thảm.

Tử Đế như không để ý, cô cúi xuống, đôi mắt tím trừng lớn, ngón tay cẩn thận vê một hạt nhỏ rơi trên mặt thảm.

Vài chục giây sau, cô nhặt được không ít hạt tròn để vào lòng bàn tay mình.

Cô cẩn thận quan sát những hạt nhỏ.

Cô tinh tế phát hiện: Trên bề mặt những hạt này xuất hiện vết rạn, hơn nữa những vết rạn này không trong suốt mà có màu xanh khói.

Nhìn đến đây, hai mắt Tử Đế sáng lên:

"Các vị, tôi nghĩ đã tìm ra nguyên nhân thực sự rồi!"

"Thật hả? Là loại độc gì vậy?" Châm Kim hỏi.

Tử Đế khẽ lắc đầu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!