Chương 31: Phong thái lãnh đạo

Dịch: Vivian Nhinhi

Biên: Nhóm Cổ Chân Đau

Toàn đội thăm dò đều trúng độc, chỉ mình Bạch Nha thì không.

Trước những lời mắng mỏ giận dữ của Hoàng Tảo, mặt Bạch Nha chỉ toàn vẻ kinh hoàng bối rối, cậu ta lắc đầu quầy quậy, liên tục lùi về sau rồi chới với ngã bệt xuống.

"Không phải em, thật sự không phải em mà!"

Bạch Nha kêu to, ra sức phân bua.

Hoàng Tảo bước lại gần cậu ta, nhưng đi được nửa đường đã ngã xuống.

Da mặt hắn đã tái mét, vẻ mặt dữ tợn như một bệnh nhân rơi vào vết nứt trên sông băng, ngâm mình trong nước đá lạnh thấu xương hồi lâu đến gần chết lại được vớt lên.

"Thế sao chỉ mình mày không trúng độc?"

Hoàng Tảo ngã xuống nhưng vẫn không cam lòng trừng Bạch Nha, nghiến răng hỏi.

Lam Tảo đột nhiên hô lên:

"A! Chẳng lẽ chủ nhân hòn đảo này ra tay hạ độc chết tất cả chúng ta, chỉ để lại một người sống để ra ngoài báo tin? Giống như hải tặc cướp sạch thuyền rồi còn cố ý thả một người để truyền bá danh tiếng của chúng ấy?"

Hoàng Tảo còn sót lại chút tỉnh táo, nghe vậy thì nghi ngờ:

"Ai? Đảo này còn có chủ nhân à?"

Lúc trước, kết quả thảo luận của nhóm lãnh đạo trong lều không công bố ra ngoài nên ngay cả Hoàng Tảo cũng không biết.

Bởi vì những thông tin ấy phần lớn là suy đoán chứ không có căn cứ.

Nói ra sẽ trở thành đòn đả kích cực kì lớn vào sĩ khí của toàn đội, làm người ta lo nghĩ, thậm chí có khả năng sụp đổ tinh thần.

Cả Hoàng Tảo và Lam Tảo đều đã ngã trên mặt đất, trong đội bây giờ chỉ có Châm Kim là gắng gượng đứng thẳng được. Dù vậy, cậu cũng càng lúc càng thấy lạnh, giống như rơi vào hầm băng.

Lam Tảo đã ngã xuống, giãy dụa muốn bò dậy nhưng cố thế nào vẫn thất bại. Ánh mắt gã nhìn Bạch Nha đột nhiên khựng lại, thốt lên:

"Tôi nhớ ra rồi, nó không ăn thịt dê, không ăn miếng nào! Thịt dê này có độc!"

Độc trong thịt dê?

Tử Đế nghe thế thì sững sờ.

Trước khi ăn nàng rõ ràng đã làm thí nghiệm, thịt dê không có độc.

"Chẳng lẽ là do lượng? Hay chúng ta ăn nhiều mới trúng độc?" Châm Kim nhíu mày hỏi.

Tử Đế lắc đầu cười khổ:

"Vấn đề đó em cũng thử nghiệm rồi. Nhưng cũng có khả năng là có một độc tố nào đó mà em không tra ra được… Bạch Nha, cậu không ăn một miếng thịt dê nào à?"

Bạch Nha gật đầu, lắp bắp:

"Vâng… vâng… đại nhân. Tôi không thích ăn thịt dê, mấy ngày nay tôi toàn ăn lương khô."

Biểu hiện của Bạch Nha cho thấy hiềm nghi về cậu ta càng thấp. Châm Kim lại chuyển mắt về phía Tử Đế.

Nếu như Bạch Nha có mưu đồ làm loạn, trước mắt chính là cơ hội tốt nhất để hắn ra tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!