Dịch: Vivian Nhinhi
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
***
Cố gắng thu nhận thêm nhiều thuộc hạ vốn là kế hoạch mà Châm Kim và Tử Đế đã thương lượng từ trước.
Cho nên ngay từ đầu Tử Đế đã ra sức khuyên Châm Kim ra tay cứu Hoàng Tảo.
Chẳng qua Hoàng Tảo đã giấu diếm chuyện ma thú cấp Bạc, lại còn lâm trận bỏ chạy làm quá trình xảy ra quá nhiều ngoài ý muốn.
Nhưng theo tình hình hiện tại thì có thể thấy, kết quả cuối cùng lại tốt đẹp hơn.
Hoàng Tảo, Lam Tảo đều thành nô lệ của Châm Kim.
Vốn chỉ định chiêu mộ bọn họ, bọn họ vẫn là người tự do. Mà bây giờ, thành nô bộc cũng đồng nghĩa đánh mất tự do.
Hai anh em này đều là cấp Đồng, nô lệ có thực lực thế này vốn có giá trị rất lớn.
Đương nhiên, hiện giờ Châm Kim không có cách nào ràng buộc bọn họ cả, kiểu như khế ước nô bộc hay gì đó.
Ở hoàn cảnh này Châm Kim cũng không yêu cầu nhiều như vậy.
Hoàng Tảo, Lam Tảo lấy thân phận nô bộc đi theo Châm Kim, bằng vào sức ảnh hưởng của chính bọn họ cũng đủ làm cho người khác lựa chọn phụ thuộc vào Châm Kim.
Thế là Châm Kim thuận lợi giành được quyền khống chế đội thăm dò này.
Hai anh em Hoàng Tảo, Lam Tảo đều là tinh nhuệ cấp Đồng. Hoàng Tảo am hiểu sử dụng trường kích, Lam Tảo lại là cao thủ loan đao, thực lực của hai người này mạnh nhất.
Trong số những người còn lại có hai người bắn cung, một người dùng nỏ. Còn lại có mười ba người dùng đao, thương và thuẫn.
Còn một vị học giả già tên Thương Tu tay không tấc sắt nữa, không tính Châm Kim, Tử Đế thì tổng cộng là mười chín người.
Theo như Thương Tu kể lại thì khi xuất phát cả đội thăm dò có gần bốn mươi người, một đội ngũ tương đối khổng lồ.
Nhưng đi đến nơi này, quân số đã giảm gần một nửa.
Đồ phòng ngự của những người này rất yếu.
Hai anh em Hoàng Tảo, Lam Tảo mặc giáp da, số còn lại chỉ mặc áo vải.
Nhu yếu phẩm thì không đáng ngại, họ mang theo đủ đồ ăn và nước ngọt.
Những tin tức này Châm Kim đều lấy được từ chỗ Thương Tu.
"Nếu như nước con suối này uống được thì lát nữa nhờ tiên sinh cắt một số quân đi lấy thêm nước ngọt. Chỗ dầu hỏa kia có thể bỏ đi một nửa."
Châm Kim hạ mệnh lệnh đầu tiên.
Vâng, đại nhân! Thương Tu nhận lệnh, cung kính lùi ra khỏi lều vải.
Cái lều vải này cũng là do đội thăm dò mang đến, do chính tay Hoàng Tảo và Lam Tảo dựng lên, Châm Kim có thể ngủ trưa ngon lành ở đây.
Thương Tu vừa rời khỏi lều vải thì Tử Đế đã vén lều đi vào.
"Đại nhân, vị học giả này của chúng ta đúng là không đơn giản!"
Mỗi lần Châm Kim triệu kiến một mình Thương Tu, Tử Đế sẽ đi tiếp xúc sơ qua với một thành viên trong đoàn. Từ miệng những người khác, Tử Đế có thể đoán ra đại để toàn bộ chân tướng sự thật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!