Chương 1: Lời tựa của tác giả

Dịch: Gián

Nhóm: Cổ Chân Đau

***

Chào mọi người, em là tác giả mới

- Cổ Chân Nhân, em đang tập tành viết tiểu thuyết mạng, đây là tác phẩm đầu tiên ạ.

Ha ha ha, đùa một tí!

Trở lại chuyện chính, tôi vẫn luôn cho rằng lời tựa của một tác phẩm rất quan trọng, đọc truyện trước hết phải đọc lời tựa, bởi vì lời tựa sẽ nói cho chúng ta biết nội dung tác phẩm là gì.

Đầu tiên, trong lời nói đầu, tôi sẽ trả lời một số câu hỏi về Cổ Chân Nhân, sau đó sẽ nói về Vô Hạn Huyết Hạch.

Mấy chuyện lông gà vỏ tỏi về Cổ Chân Nhân

Rất cám ơn các anh chị em độc giả, bạn bè gần xa đã quan tâm.

Truyện đã bị khóa, nhưng cho đến trước hôm trước thì vẫn nhận được rất nhiều câu hỏi kiểu Cổ Chân Nhân có sống qua cơn bão này không.

Tình hình trước mắt thì:

Tạm thời vẫn vị khóa, nhưng vẫn có cơ hội mở lại! Tôi viết bộ này mất 6 - 7 năm, bỏ rất nhiều công sức. Ai cũng có thể từ bỏ nhưng tôi thì không được.

Nhưng sự thật là chưa có tin gì mới hết ó!

Nguyên nhân chính là tình hình tiểu thuyết mạng hiện giờ.

Không đủ điều kiện mở khóa thì em sẽ sửa tình tiết. Cùng với đó là chính sách của chính phủ (tôi tin rằng sẽ có sự thay đổi), hợp đồng với trang web, và sự chú ý của độc giả.

Tôi là người hy vọng Cổ Chân Nhân có thể hoàn thành nhất trên thế giới này.

Trong thời gian Cổ Chân Nhân bị khóa tôi đã trải qua khoảng thời gian sống còn với sự nghiệp viết văn. Tôi có dấu hiệu stress, suýt nữa bỏ nghề, vô cùng đau khổ, mỗi ngày đều là sự dày vò.

Ngày qua ngày, tháng đến tháng, cứ thế chậm rãi trôi qua.

Bên ngoài thì có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng dậy sóng, mịt mu chới với như đứng giữa vách núi. Tôi không nhìn thấy hy vọng, cũng không tìm ra con đường.

Không thể cầu cứu ai khác ngoài chính mình..

Hiện tại thì tôi có thể mỉm cười đối mặt với mọi người.

Có thể là tinh thần Phương Nguyên giúp tôi chống đỡ, cố gắng trong lặng lẽ. Có thể bị phản đối, nhưng không thể bị đánh bại.

Có chút mong mỏi, có lời nghi ngại, cũng có rất nhiều câu mắng chửi.

Tôi muốn trả lời, nhưng không thể.

Tôi tự đày ải chính mình, không thể nào phản kháng.

Tôi như con thuyền cô độc giữa cơn sóng thần ngoài đại dương.

Tôi cứ thế sống qua ngày.

Dần dần, trong đau khổ, tôi nhận ra vài thứ, tôi đã suy nghĩ và tự hỏi mình rất nhiều lần.

Hiện tại tôi đã có lời giải cho bản thân: là tác phẩm mới năm 2020 – Vô hạn huyết hạch

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!