Chương 50: Ngày giỗ

Không chỉ dễ nhìn, mà còn rất cứng!

Đây là quan điểm của mình, không sai được!

Nhưng Thẩm Lạc Nhạn vừa nghe lại cảm thấy chỗ nào đó không ổn chút nào.

Chỉ là nàng cũng chẳng biết là chỗ nào không ổn.

Rất nhanh Thẩm Lạc Nhạn đã véo tắt ý niệm trong đầu, ánh mắt đổ dồn hết vào mũi thương kia.

Vân Tranh cười cười, hỏi:

"Ngươi có muốn đích thân nghiệm chứng một chút độ sắc của mũi thương này của ta không?"

Miễn đi!

Chỉ nghe Thẩm Lạc Nhạn khẽ gật đầu, nhanh chân bước tới trước, tháo mũi thương xuống vài lần, cực kỳ khó khăn nhìn Vân Tranh cười:

"Mũi thương này, để lại cho ta là được!"

"Đường đường là Lục hoàng tử phi, cũng không thèm khách sáo!"

Vân Tranh cười ra tiếng đầy kinh ngạc, trêu tức:

"Ngươi biết sử dụng thương sao?"

"Bản cô nương không biết thì sao được?"

Thẩm Lạc Nhạn hừ lạnh, kiêu ngạo ra mặt:

"Ngươi cứ hỏi thăm thử hai thị vệ Cao Cáp kia!"

Không cần Vân Tranh hỏi, Cao Cáp đã giành nói:

"Lục hoàng tử phi chắc chắn biết sử dụng trường thương, nghe nói Thẩm tướng quân năm xưa chính là nổi danh thiên hạ với Thẩm gia thương pháp."

Thẩm gia thương pháp?

Vân Tranh đúng là chưa từng nghe đến.

Ngẫm nghĩ giây lát, Vân Tranh đưa tay về phía Thẩm Lạc Nhạn:

"Giờ đưa cho ta trước đi! Khi nào rảnh ta sẽ bảo họ chế tạo cho ngươi một cây trường thương từ loại Hoa Văn Cương này!"

Nữ bảo tiêu, trang bị đương nhiên phải chú trọng!

Thật sao?

Thẩm Lạc Nhạn vừa tin vừa ngờ.

Vân Tranh gật đầu mỉm cười: Dùng được là được!

"Ngươi cho rằng ta cũng giống như ngươi sao?"

Thẩm Lạc Nhạn khinh thường nhìn Vân Tranh, kiêu căng ra mặt:

"Năm 13 tuổi, ta đã được đụng đến Điểm Tình Thương của phụ thân! Điểm Tình Thương của phụ thân ta nặng đến 40 cân đấy!"

Thật hay giả vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!