Chương 30: Ngươi có thể đụng chết

Ban Bố cố sức duy trì chút danh dự cuối cùng.

Dựa theo tốc độ của Vân Tranh, có thể nhanh chóng tính ra được.

Đợi nhận thua, sự thật sẽ chứng minh đúng là hắn đang ăn vạ.

Nhưng bây giờ thừa nhận, cũng còn có thể vớt vát lại một chút danh dự.

Nghe lời Ban Bố nói, tất cả mọi người đều ngây người.

Chờ khi tỉnh táo lại, bá quan triều đình đã loạn đến tanh bành.

Cái gì?

"Thực sự nhiều như vậy sao?"

Sao có thể chứ!

Cái này cái này...

Dù cho Ban Bố đã thừa nhận, nhưng vẫn còn rất nhiều ngời Đại Càn không tin.

Bọn họ không ngờ là lương thực vốn đã ít như vậy, đến ngày cuối cùng lại tăng khủng kh·iếp đến mức lên đến 1 tỷ gánh!

Hơn một tỷ gánh lương thực, nếu người dân cả nước không ăn không uống cả năm, mới gom đủ!

Hơn nữa, đây mới chỉ là số lượng cần thiết vào ngày cuối cùng!

Đây còn gì là cạm bẫy nữa chứ!

Đúng là hố thiên la địa võng!

Nếu thực sự ký kết hiệp nghị, vậy thì Đại Càn xong đời!

"Quốc sư thật cao tay! Trẫm vô cùng bội phục!"

Văn Đế lạnh lùng nhìn Ban Bố, giận dữ bốc lên ngùn ngụt.

Lúc này, hắn vẫn không rõ âm mưu của Ban Bố.

Ban Bố chuyển toàn bộ sự chú ý của mọi người vào số lượng chiến mã, suýt chút nữa khiến Đại Càn phải ký vào hiệp nghị vạn kiếp bất phục!

Lòng lang dạ thú!

Lòng dạ đáng chém!

"Thủ đoạn của bản quốc sư cao minh thế nào, cũng không bằng Lục điện hạ!"

Ban Bố lắc đầu cười khổ:

"Trí tuệ của Lục điện hạ, chính là điều mà bản quốc sư chưa từng thấy trong cuộc đời mình! Có được một nhân tài như Lục điện hạ, chính là may mắn của Đại Càn!"

Nghe lời Ban Bố, Vân Tranh đột nhiên lộ ra một tia sát khí trong mắt.

Khen ngợi đến tận c·hết!

Tên già c·hết này!

Thua thì thua, nhưng vẫn muốn hại mình!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!