Cao Bác Văn trở về phòng, anh đứng bên cửa sổ suy nghĩ một hồi lâu. Theo anh quan sát lúc nãy, hành động đưa tay lên che chắn lại cho bản thân giống như trước đó bị ai đánh trúng và rất dã man. Cuối cùng sau đêm đó, cô đề nghị li hôn rồi kéo hành lí rời đi, đã xảy ra chuyện gì chứ?
Tại sao cô gặp nạn lại không gọi anh một tiếng?
Anh... có thể giúp cô mà!
...
Hai tiếng sau.
Lộ Khiết tỉnh dậy với tình trạng ngơ ngác như cừu non, cô nhìn xung quanh. Quần áo đã được mặc vào, đã xảy ra chuyện gì sao?
Bất giác đưa tay lên má phải của mình, ui.. Đau thật!
Cô nhớ ra rồi, lúc nãy cô bị một người phụ nữ tát trúng mặt, anh có gọi bà ấy là... mẹ?
Đó là mẹ anh sao? Vậy cô là con dâu của bà ấy sao? Bà ấy không thích cô sao?
Cạch
Cửa đẩy ra, Cao phu nhân bước vào. Lúc nãy bà tức giận quá nên đã đá hư cửa mất cmnr, tuy đã lớn tuổi, nhưng thân thủ của bà vẫn rất tốt đấy. Trước kia bà từng là giáo viên dạy võ mà, Cao Bác Văn lúc nhỏ cũng được bà huấn luyện tận tình để phòng thân đấy nha!
" Con tỉnh rồi, may quá..." Bà tiến tới, nhìn cô,
Lộ Khiết có chút đề phòng bà, cô hơi nép mình lại:" Bác.. bác là... ai?".
Cô dò xét hỏi, với tình huống lúc nãy làm cô hơi sợ, bà xông đến đánh cô như vậy mà, ai mà chẳng sợ xanh mặt chứ? Cả Cao Bác Văn anh lúc đó cũng chưa kịp phản ứng hay làm gì nữa là...
" Mẹ là mẹ chồng của con." Cao phu nhân ngồi xuống giường, đưa tay chạm vào người cô.
" Mẹ... mẹ chồng?" Cô lấp bấp hỏi, thái độ của bà bây giờ rất khác lúc nãy? Có chuyện gì xảy ra rồi sao?
" Tiểu Khiết, lúc nãy cho mẹ xin lỗi, tại mẹ nghĩ thằng nhóc Bác Văn dám ăn vụng sau lưng con nên mới..." Cao phu nhân vội giải thích, sự cố lúc nãy đã làm con dâu của bà sợ mình rồi.
Lộ Khiết nhìn bà... hình như bà ấy không nói dối?
Cô tiến đến gần bà hơn, hỏi:" Bác thật sự là mẹ chồng của con sao?".
Cao phu nhân gật đầu.
" Thằng nhóc Bác Văn đã nói với mẹ về việc của con rồi, mẹ là Lương Dĩnh Dĩnh, là mẹ chồng của con, sau này Bác Văn mà ăn hiếp con, mẹ sẽ đánh chết nó." Cao phu nhân phấn khích bảo.
Lộ Khiết bỗng nắm lấy tay bà, bà hơi bất ngờ. Nếu là trước kia đứa con dâu này không dịu dàng thé đâu, bây giờ thì lại khác, một cô gái hết sức rụt rè nhưng lại rất hiền.
" Mẹ... mẹ.."
Cao phu nhân cũng chưa thể hiểu hết mọi chuyện, trước mắt cứ tạo mối quan hệ tốt với cô trước, sau đó tính sau. Trước kia Lộ Khiết rất khó gần gũi, bây giờ nhân cơ hội này tiếp cận với con bé dễ dàng hơn...
Cũng lo mà tranh thủ, giúp cô và anh có tin vui chứ!
...
Ngồi ở bàn ăn, cả nhà ba người đều nhìn cô ăn, Lộ Khiết bị nhìn chằm chằm như vậy cũng khó mà nuốt trôi thức ăn được.
" Mọi người... đừng nhìn nữa được không?" Cô lên tiếng, nhìn ông rồi nhìn bà, sau đó nhìn anh cuối cùng.
" À ừ.. ba mẹ xin lỗi." Ông lên tiếng, rồi kéo bà đứng dậy ra phòng khách, để anh và cô ngồi đó.
" Ba mẹ thật tình." Anh thở dài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!