An Tiết Đồng ngồi nhìn Diệp Ý Lan đang vật lộn với cơn đau bên trong mình. Từ khi chạy trốn khỏi Mạc Hạc Hiên, Diệp Ý Lan không ngừng đau đớn, mỗi ngày cơn đau này kéo dài vài tiếng mới hết.
" Đau lắm sao?".
Thư kí An ngồi cạnh giường, anh nhìn Diệp Ý Lan.
Diệp Ý Lan lắc đầu, cô cắn chặt khăn tay trong miệng mình để không hét lên. Không biết Quý Liêm Liêm đã làm trò gì với cô, nhưng cơn đau này nếu không có thuốc giải...
Sẽ đau đến cuối đời thật sao?
Thư kí An đưa tay kéo Diệp Ý Lan xuống giường, anh ôm cô vào lòng, hy vọng có thể xoa dịu cơn đau trong người Diệp Ý Lan..
Trán cô đổ đầy mồ hôi, cơn đau đã kéo dài rồi, bây giờ cũng đã đỡ hơn một chút.
Diệp Ý Lan đưa tay bỏ chiếc khăn tay trong miệng ra:" Làm sao vậy?".
Không phải hôm nào đó anh còn là người bảo không muốn giữ kẻ vô dụng bên cạnh sao?
" Thật sự rất đau sao?".
Thư kí An hỏi.
Sau cuộc thí nghiệm đó, An Tiết Đồng anh không hề biết cảm giác đau là gì, nhìn Diệp Ý Lan như vậy anh cũng không thể hiểu rõ ra sao.
" Rất đau".
Diệp Ý Lan nói.
Cô đi theo thư kí An đã lâu, trước giờ chưa từng được anh ôm lâu như vậy, người đàn ông này... sao bất ngờ ôn nhu đến lạ vậy chứ?
Cô có thù của cô, anh có thù của anh, cả hai nước sông không phạm nước giếng, chỉ là có chung kế hoạch, cùng nhau cố gắng giúp đỡ để trả thù thành công.
Nhưng đúng thật, ở đây chỉ có hai cái đầu, bọn họ có nhiều cái đầu, cho dù An Tiết Đồng anh thông minh đến đâu cũng không thể đấu lại bọn họ được.
Kế hoạch ngày càng dần lộ ra rõ, có lẽ đến lúc này mọi người cũng đã biết được thân phận của thư kí An rồi.
" Có muốn cùng tôi bỏ trốn không?".
Thư kí An hỏi.
" Không báo thù nữa sao?".
Diệp Ý Lan đẩy nhẹ anh ra, ngẩn đầu nhìn anh.
" Không, không trả thù nữa ".
Thư kí An đưa tay lên vuốt mặt Diệp Ý Lan, mấy ngày qua anh đã chứng kiến cảnh Diệp Ý Lan đau đớn như vậy, nếu cứ tiếp tục cô sẽ...
" An Tiết Đồng, anh có yêu em bao giờ chưa?".
Diệp Ý Lan bất ngờ hỏi. Vì trả thù nên cô ở bên cạnh Mạc Hạc Hiên, thân thể này cũng thuộc về anh ta, nhưng trái tim đặt ở chỗ người đàn ông này.
" Có, rất yêu ".
Thư kí An đặt tay cô lên tim mình, anh đúng là không biết đau đớn là gì, nhưng trái tim của anh cũng không phải là sắt đá.
Anh... đã quá sai khi đẩy Diệp Ý Lan vào con đường hận thù này rồi.
" Vậy không trả thù nữa?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!