Tôi thấy gương mặt họ đầy vẻ kinh ngạc, nên cũng chỉ còn cách tỏ ra
kinh ngạc, bởi tôi không thích đi ngược lại những gì thuộc về số đông,
ít nhất thì cũng thể hiện cho họ thấy tôi đứng về phía họ.
Không khí có phần gượng gạo, tất cả mọi người đều im lặng, người phá
vỡ bầu không khí đó là bố anh, ông ho khan hai tiếng, sau đó lại cúi đầu và liên tục nhai miếng cơm. Sau đó là Lê Bằng, anh lấy tay ngoáy ngoáy
tai, cúi đầu uống canh, cuối cùng là mẹ anh.
Mẹ anh nói: "Nhược Nhược, những cô gái chưa kết hôn tốt nhất đừng
nhắc đến chuyện thụ tinh trong ống nghiệm, cũng đừng xem những chương
trình vớ vẩn như vậy, nó sẽ ảnh hưởng không tốt tới cháu!".
"Vâng, thưa bác. Cháu nghe lời bác, bác bảo cháu xem gì, cháu sẽ xem cái đó."
"Đúng đúng, phải thế chứ. Chúng ta nên nghiên cứu nhiều về thực đơn, thế mới tốt!"
"Vâng, bác nói đúng quá. Ăn những món bác nấu biết ngay là bác đảm đang thế nào, có thời gian bác dạy cháu với ạ!"
Mẹ anh vui mừng ra mặt. Mẹ bạn trai bao giờ cũng thích những cô con
dâu tương lai dễ bảo, đồng thời cũng mong con trai mình sẽ không bị bỏ
đói.
Còn bố Lê Bằng, từ khi ông nhận hai bình rượu từ tay tôi, tôi nhìn
thấy tia hy vọng trong đôi mắt ông, nhưng khi mẹ anh đem nó đi, ánh sáng đó đã lụi tắt. Tôi nghĩ, tôi đã tặng đúng quà, chắc chắn bố anh sẽ nhớ
được điểm tốt của tôi. Chỉ tiếc rằng ông không được làm chủ gia đình,
chủ quyền của ông nằm trong tay vợ.
Sau khi rời khỏi nhà bố mẹ, Lê Bằng đưa tôi đến nhà của anh.
Tôi hỏi tại sao không quay về chỗ tôi.
Anh hỏi lại tôi tại sao trước kia lại thuê căn hộ đó.
Tôi nói bởi lúc đó muốn bồi dưỡng tình cảm với Trương Lực, nhưng không ngờ lại bị bạn gái cũ của anh nẫng tay trên.
Lê Bằng rất không hài lòng nói anh ghét sống trong ngôi nhà mà bạn gái thuê vì bạn trai cũ.
"Anh thật khó tính."
Lê Bằng không nói gì, tôi càng không buồn nói.
Chúng tôi giận dỗi nhau cả buổi chiều, nói chuyện một cách nhát gừng, cũng không gọi tên nhau, chỉ gọi "này", hoặc bắt đầu câu chuyện một
cách vu vơ, xem đối phương có bắt chuyện hay không. Nhưng tôi cũng không có ý định quay về căn hộ của mình, nếu về đó đồng nghĩa với việc sẽ
khiến cho cuộc chiến tranh lạnh này trߠnên tồi tệ hơn, nếu anh không tìm đến cưng nựng tôi, vậy tôi sẽ đến tìm anh, để giận dỗi kéo dài không
phải là một hành động sáng suốt đối với những cặp đôi vừa thiết lập quan hệ như chúng tôi, muốn cãi vã thì cũng nên đợi đến sau hôn nhân mới bắt đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!