Chương 3: Hạnh phúc luôn được hình thành từ sự đau khổ

"Anh ở trong nhà tôi làm gì vậy!" Tôi trợn mắt lên nhìn Lê Bằng,

nhưng mắt tôi vẫn còn cay, rất khó để có thể mở ra một cách bình thường.

Sau đó, tôi phát hiện ra một sự thật, vội vàng nói: "Sao anh lại nằm trên giường của tôi!".

Lê Bằng đặt cuốn tạp chí xuống, vỗ vỗ xuống đệm, rồi nói: "Đây là giường của tôi".

"Giường của anh?"

"Đúng thế."

"Anh mua à?"

"Đúng vậy."

"Vậy tại sao tôi lại ở trên giường của anh?" Tôi hét lên, theo bản

năng lướt nhìn thân mình một lượt. Ồ, anh vẫn chưa làm cái chuyện không

bằng loài cầm thú đó.

Lê Bằng dường như đoán được suy nghĩ của tôi, anh tỏ ra rất thản

nhiên, nói: "Cô đã uống hơi nhiều trong hôn lễ, tôi lại không biết nhà

cô ở đâu, đành phải đưa cô về nhà tôi, rồi cho cô mượn giường".

"Tôi đã uống say?"

"Đúng thế, cô không những uống say, mà còn hất rượu vang khắp người cô dâu."

Tôi hết sức kinh ngạc, nhắc lại: "Tôi đã hất rượu vang khắp người cô dâu!".

"Đúng thế, cô còn làm cho bố cô ấy tức đến mức huyết áp tăng cao, phải nhập viện."

Tôi vô cùng kinh ngạc, hét lên: "Cao huyết áp! Nhập viện! Bố cô ta đã bị tôi làm cho tức chết?".

Lê Bằng ngừng lại khoảng một giây, rồi nói tiếp: "Mới nhập viện thôi, tính đến giờ phút này vẫn chưa chết".

Tôi càng căng thẳng hơn, hoa mắt chóng mặt, lẩm bẩm: "Đến giờ này vẫn chưa chết, tức là sắp chết".

"Cô mong ông ấy sẽ tức mà chết à?"

"Tất nhiên không phải. Là tôi sợ chết. Tôi làm cho người ta tức chết chẳng phải sẽ phải ngồi tù sao?"

Anh chớp chớp mắt với tôi, lập tức nói: "Hình như không cần".

Không biết ý anh muốn nói không cần ngồi tù hay không cần làm bố Lâm

Nhược phải chết vì tức, tôi chỉ cảm thấy như vừa trút được một gánh

nặng, nhưng một lo lắng khác lại xuất hiện: "Vậy tôi phải bồi thường tổn thất ư?".

Anh lại thở dài, nói: "Tôi đảm bảo với cô rằng ông ấy không chết, cô có thể yên tâm".

Tôi cau mày, đột nhiên thấy lời nói của Lê Bằng không hợp lý: "Sao anh dám chắc vậy, anh là bác sĩ à?".

Anh nhìn tôi một cái, rồi lại cầm cuốn tạp chí lên, tức tối giống như tôi đang gây chuyện một cách vô cớ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!