Những gì phải đến rồi sẽ đến, nếu nói theo cách kinh điển mà những bộ phim vẫn thường nói thì là: "Ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải
tr㠧iá", lời tỏ tình của Trương tổng sớm muộn gì cũng phải hạ màn, sớm
muộn gì cũng bị tôi bóp chết từ trong trứng nước.
Thứ Hai đi làm, Trương tổng đầy vẻ phong trần bước vào công ty, không hề nói chuyện với bất kỳ nhân viên nào mà đi thẳng vào phòng làm việc,
anh ta bận bịu cả một buổi sáng. Qua cửa kính thấy được anh ta đang cắm
đầu xử lý đống giấy tờ tồn đọng, thỉnh thoảng trả lời một cuộc điện
thoại.
Lưu Tranh Tranh đi đi lại lại quanh bàn làm việc của tôi ba lần, chủ đề vẫn xoay quanh Trương tổng.
Câu đầu tiên: "Cô cũng đang nhìn Trương tổng à?".
Câu thứ hai: "Trương tổng trông tiều tụy quá".
Câu thứ ba: "Nghe nói công ty có sự điều động mới, Trương tổng sẽ
quay trở lại tổng công ty, Giám đốc mới sẽ được lựa chọn từ nhân sự của
một trong hai tổ A và B".
Thông tin vỉa hè này khiến tôi nghĩ đến Lê Bằng.
Tôi gửi một tin nhắn cho Lê Bằng: "Nghe nói, công ty sẽ có sự điều động mới, có thật không anh?".
Anh trả lời: "Đúng vậy".
Tôi hỏi tiếp: "Vậy anh có cơ hội không?".
Anh trả lời: "Tạm thời chưa nghe ngóng được ý kiến của cấp trên".
Tôi nói: "Hay là mời cấp trên ăn cơm hay tặng quà người ta".
Nghĩ ngợi một lúc, tôi lại bổ sung thêm một câu: "Tất nhiên, đó chỉ là cách nhìn của em, hy vọng là không làm khó anh".
Có những người nói chuyện rất có sức thu hút, mỗi câu nói của anh ta
được rào trước đón sau bởi rất nhiều điều, anh ta có thể kể về đạo lý,
kể về sự tình, kể về hiện thực, sau đó có thể làm thay đổi quyết tâm của bạn, hoặc ít nhất làm nó dao động, nhưng cuối cùng lại dùng một câu nói để phủ nhận hết ý định của mình. Ví dụ như: "Tất nhiên, đó chỉ là cách
nhìn của em, em không có ý gì khác", "Tôi không hiểu hết sự tình, thôi
anh cứ nghe tai trái rồi cho ra tai phải đi", "Hy vọng cách nghĩ của tôi sẽ không làm anh thay đổi", những câu nói như vậy đã chuyển hóa từ bị
động sang chủ động, từ chủ động chuyển hóa thành không có, không có liên quan gì đến người nghe.
Tôi tin rằng, dù tôi có thể hiện ra không muốn điều khiển Lê Bằng thế nào, nhưng chắc chắn anh sẽ suy nghĩ đến đề nghị của tôi, chuyển từ thế chủ động thành bị động.
Lê Bằng là người đàn ông ít nói nhưng có chủ kiến, đó là điều không
phải bàn cãi. Nhưng anh không phải là người mưu cầu quá nhiều, thế nên
trong quan niệm hôn nhân, anh tôn trọng nhiều hơn hy vọng, "em hy vọng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!