Chương 41: (Vô Đề)

Khi Ninh Noãn Noãn đang ăn sáng, Đỗ Tân Hải cũng lò dò đến ăn ké.

Ninh Noãn Noãn nhìn anh ấy với thái độ cực kỳ khó chịu, mặt mũi lạnh tanh.

Đỗ Tân Hải xem cô như trẻ con nên chẳng thèm để bụng. Nhưng ánh mắt anh ấy lại nhanh chóng chú ý đến dấu hôn rõ ràng trên cái cổ trắng muốt của Ninh Noãn Noãn. Chỉ nhìn thôi cũng đủ hiểu hai vợ chồng này tối qua đã làm gì.

Đỗ Tân Hải trêu chọc cô.

"Xem ra tối qua cô bị Lục Yến ăn h**p rồi, giờ thì tôi trong sạch chưa? Tin tôi với Lục Yến không có gì rồi chứ?"

Ánh mắt Ninh Noãn Noãn tràn đầy vẻ ghét bỏ: "Anh không thể tự đi tìm một người vợ sao? Suốt ngày dính lấy chồng người khác, ai mà chẳng hiểu lầm?"

Đỗ Tân Hải cảm thấy tim như bị bóp nghẹt: "Tôi có vợ mà, chỉ là đã ly hôn thôi."

"Đồ ngốc!" Ninh Noãn Noãn trợn mắt: "Vậy chẳng phải là không có vợ nữa sao?"

Đỗ Tân Hải: "..."

Đột nhiên, Ninh Noãn Noãn nhìn chằm chằm anh ấy: "Tại sao anh ly hôn? Có phải là vì anh come out không?"

Đỗ Tân Hải nghẹn lời lần nữa: "… Sao đầu óc cô toàn nghĩ đến đồng tính thế hả?"

Trong lòng anh ấy còn giấu một câu không dám nói ra: [Cô bị ông anh đồng tính của mình làm cho suy nghĩ méo mó đúng không?]. Nhưng Đỗ Tân Hải chẳng dám nói ra miệng. Ai cũng biết tại buổi tiệc tối của nhà họ Tô, Ninh Noãn Noãn đã nổi danh vì đánh người ngay trước mặt mọi người. Đắc tội với cô, chẳng khác nào anh ấy tự tìm đường chết.

"Sao không ăn?"

Lục Yến đột nhiên lên tiếng.

Anh nhận ra nãy giờ Ninh Noãn Noãn hầu như chưa động đũa.

"Em nói rồi, em không muốn ăn."

Ninh Noãn Noãn gắt gỏng, thật sự cô không có chút khẩu vị nào.

Lục Yến nhìn cô chăm chú: "Muốn anh đút cho không? Bế lên mà đút ấy."

"Á a a a!"

Ninh Noãn Noãn lập tức bị câu nói buồn nôn của anh làm phát ớn. Thấy Lục Yến thật sự bước tới chuẩn bị ra tay, cô vội vã cầm lấy miếng bánh mì nhét vào miệng.

"Cô ấy bị bệnh sao?"

Đỗ Tân Hải dùng khẩu hình hỏi Lục Yến, cảm giác Ninh Noãn Noãn như người mắc chứng rối loạn nhân cách vậy. Trước đây anh ấy gặp Ninh Noãn Noãn đâu có như thế này, hồi đó cô còn dính chặt lấy Lục Yến cơ mà.

"Lục Yến, vợ cậu có phải bị bệnh không đấy?"

Khi Ninh Noãn Noãn vào phòng tắm thay đồ, Đỗ Tân Hải hỏi Lục Yến.

Lục Yến đang lướt điện thoại, chẳng buồn ngẩng đầu, thản nhiên đáp: "Không phải bệnh, chỉ là có chút vấn đề tâm lý thôi."

Đỗ Tân Hải: "…"

"Ninh Noãn Noãn, tôi là Lâm Thanh Nguyệt, chúng ta gặp mặt đi."

Khi đang chuẩn bị ra bãi biển chơi, Ninh Noãn Noãn bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ số điện thoại quen thuộc đã lâu không liên lạc. Trong lòng cô đầy sự phản cảm: "Chuyện gì? Có gì thì nói qua điện thoại đi."

"Thanh Tễ mất tích rồi!"

"… Anh ta mất tích thì liên quan gì đến tôi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!