Chương 4: (Vô Đề)

Lục Yến sống một mình, cùng khu với bố mẹ anh.

Ninh Noãn Noãn không báo trước đã chạy tới trước cửa nhà anh. Lục Yến mở cửa.

"Sao đột nhiên em lại đến đây?"

Ninh Noãn Noãn không nói gì, chỉ đứng ngay lối vào chứ không vào nhà. Ban đầu cô cúi đầu, sau đó ngẩng lên nhìn Lục Yến rồi lại cúi xuống, đôi mắt đỏ hoe trông như vừa chịu ấm ức.

"Em sao thế?"

Lục Yến kéo cô vào nhà.

"Hôm nay Lý Nguyệt Kỳ đã đến nhà tìm em."

Ninh Noãn Noãn khẽ nói, giọng hơi nghẹn ngào, bàn tay nhỏ nắm chặt quai túi, hỏi bằng giọng mũi: "Cô ấy… cô ấy là bạn gái cũ của anh à? Hai người… hai người từng yêu nhau sâu đậm lắm phải không?"

"Em ngồi xuống trước đã, để anh từ từ nói cho em nghe."

Ninh Noãn Noãn ngồi xuống sô pha, Lục Yến rót một ly sữa ấm đưa cho cô.

"Anh và Lý Nguyệt Kỳ quả thật từng hẹn hò. Anh quen cô ấy từ nhỏ, gia cảnh hai bên tương xứng, lại hiểu rõ nhau, nên hai nhà cũng muốn se duyên cho bọn anh. Vì thế anh và Lý Nguyệt Kỳ có thử quen nhau, nhưng sau này vì tính cách không hợp nên chia tay."

"Tính cách cô ấy khá mạnh mẽ."

Lục Yến lại giải thích thêm một câu.

"Tính tình cô ấy là vậy, cô ấy đã nói gì với em, có bắt nạt em không?" Lục Yến ngồi xuống nâng khuôn mặt Ninh Noãn Noãn lên, thở dài, ánh mắt đầy vẻ cưng chiều xen lẫn chút trêu chọc cô bạn gái nhỏ của mình.

"…Cô ấy mắng anh trai em."

Ninh Noãn Noãn rơi nước mắt, lần này là thật sự đau lòng chứ không phải giả vờ, đôi mắt đỏ hoe như sắp khóc òa.

"Lục Yến, anh có coi thường anh trai em không?"

Lúc này Ninh Noãn Noãn rất bình tĩnh. Nếu trong ánh mắt Lục Yến có tí khinh thường nào dành cho anh trai cô, hoặc câu trả lời của anh không làm cô hài lòng, cô sẽ không thích anh nữa.

"Không đâu, anh có nghe về chuyện của anh trai em và Cố Phong Diệp rồi. Anh trai em là người đứng đắn, cậu ấy không phá hoại gia đình người khác, đời tư cũng trong sạch, xu hướng tính dục không có gì sai, sai là ở nhân phẩm con người thôi."

Ninh Noãn Noãn ôm chặt Lục Yến.

"Em đã cho Lý Nguyệt Kỳ xem nhẫn chưa?"

Lục Yến xoa cái đầu nhỏ của cô, mỉm cười hỏi.

Ninh Noãn Noãn lắc đầu.

Lục Yến thở dài: "Ngốc, sao không cho cô ấy xem nhẫn, vả mặt cô ấy dám bắt nạt em."

"Lúc đó em không nghĩ tới. Với lại chúng ta vẫn chưa đăng ký kết hôn mà, cũng không thể vả mặt cô ấy được."

Ninh Noãn Noãn lặng lẽ nói ra mong muốn được đăng ký kết hôn, rồi dỏng tai chờ đợi.

"Ừm, vậy chúng ta chọn một ngày đi đăng ký nhé, được không?"

Giọng Lục Yến dỗ dành, rồi bất ngờ bế Ninh Noãn Noãn ngồi lên đùi mình. Mặt cô đỏ bừng, toàn thân nóng ran. Ngoài đùi của anh trai, cô chưa từng ngồi lên đùi người đàn ông nào khác, cảm giác vừa bối rối vừa lúng túng không biết nên đặt tay ở đâu.

"Mẹ anh vẫn đang chọn ngày đấy, tháng này tháng sau bà đều đã xem rồi. Ngày 26 tháng này là ngày đẹp, đi đăng ký nhé, em thấy sao?"

26… 26… ngày 26 sao? Ninh Noãn Noãn mở to đôi mắt to tròn như quả nho, hơi hoảng hốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!