Chương 27: (Vô Đề)

"Lục Yến khi nào mới về?"

Buổi tối, Ninh Lăng Trần về nhà thấy Ninh Noãn Noãn lại đang lượn lờ trong nhà, vừa ăn dâu tây vừa xem TV. Anh ngồi xuống hỏi.

"Còn khoảng một tuần nữa."

Ninh Noãn Noãn lười biếng đáp.

Lục Yến đã đi công tác tám ngày, còn phải bảy tám ngày nữa mới về được.

Bố mẹ chồng của Ninh Noãn Noãn rất hiện đại, hai ông bà sống rất tình cảm, cả ngày xem phim, xem hòa nhạc, xem triển lãm tranh, đi du lịch, ngày nào cũng như mới cưới, căn bản không cần Ninh Noãn Noãn phải lo gì cho họ.

"Sao cứ chạy sang chỗ anh hoài thế?"

Ninh Lăng Trần cười, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của Ninh Noãn Noãn.

Ninh Noãn Noãn bĩu môi: "Gì chứ, em lấy chồng chứ có phải đi tu đâu. Anh không muốn em về nhà à?"

"Muốn chứ, anh còn ước gì em chưa lấy chồng ấy."

Ninh Lăng Trần thở dài. Ninh Noãn Noãn lấy chồng rồi, ngày nào anh cũng một mình, cũng thấy khá cô đơn. May mà cô hay về nhà ăn chực.

"Đi ăn đồ nướng đi."

Ninh Lăng Trần đề nghị.

"Không ăn đâu, mùi nồng lắm."

"Sao cơ?"

Ninh Lăng Trần ngớ người, không hiểu nổi. Không phải em gái anh mê nhất là đồ nướng với bia lạnh, bảo rằng đó mới là chuyện lãng mạn của cuộc sống hay sao?

Ánh mắt Ninh Noãn Noãn đảo nhanh, cô cười hì hì rồi ngồi bật dậy.

"Tối nay không ăn đồ nướng nữa. Anh ơi, chúng ta uống chút rượu đi. Lâu rồi anh em mình không nhậu cùng nhau."

"Đang yên đang lành, uống rượu làm gì?"

Ninh Lăng Trần hơi ngạc nhiên.

Ninh Noãn Noãn nhướng mày, nói: "Em thích uống mà. Vừa hay em lấy được một chai rượu ngon của Lục Yến."

Không phải "lấy", mà là "trộm".

Không còn cách nào khác, vì chuyện lớn đời người của anh trai, cô liều!

Còn về việc chồng cô về mà nổi trận lôi đình? Cô đã tính sẵn rồi: lấy thân đền bù.

"Đúng là rượu ngon."

Ninh Noãn Noãn lấy chai rượu ra, Ninh Lăng Trần vừa nhìn thấy đã mỉm cười, trong lòng cũng thấy k*ch th*ch.

"Đương nhiên là rượu ngon, hơn một trăm triệu một chai đấy, không phải mấy thứ rượu ngoại rẻ tiền đâu, loại này đặc biệt."

Đây là rượu trắng, loại rượu thượng hạng. Vì quá ngon nên khi Ninh Noãn Noãn tham quan hầm rượu nhà họ Lục, Lục Yến đã đặc biệt giới thiệu cho cô. Không phải vì giá tiền, mà là vì niên đại của nó quá cao.

"Anh, để em rót cho anh."

Ninh Noãn Noãn mở nắp chai, rót một ly cho Ninh Lăng Trần. Anh thử một ngụm, mắt lập tức sáng lên. Dù tửu lượng không cao nhưng anh đã uống qua không ít loại rượu. Loại này đúng là ngon thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!