2 giờ 15 phút sáng.
1
Bệnh viện vẫn còn hoạt động.
Có ai đó đang chậm rãi đi về phía phòng bệnh của Jeon Jungkook. Bàn tay rắn rỏi vịn vào tay nắm cửa.
Bộp.
Một bàn tay khác xen vào, giữ chặt lấy cổ tay của Richter.
Vẻ mặt Kim Taehuyng đầy căng thẳng, anh nói.
"Chúng ta cần nói chuyện."
Richter chẳng buồn đáp lời, lạnh lùng nhìn Kim.Trên sân thượng.
Gió đêm thật lạnh lẽo.
Kim Taehuyng mở lời.
"Buổi họp báo có vẻ không suôn sẻ, phải không?"
"Ừm."
Dừng lại một lúc, Richter lại chậm chạp buông lời.
"Hôm nay là một ngày tuyệt vời đối với tôi."
Kim Taehuyng dè dặt nhìn sang, biểu tình khó hiểu.
"Công ty đã chẳng thể cứu vớt, bằng chứng rất đầy đủ, tôi không còn đường thoát nữa."
"..."
"Jeon Darly."
Tim Kim Taehuyng hẵng lại một nhịp, vẻ mặt bắt đầu lo sợ.
"Biết không?"
"Là người cùng ngài hợp tác trong những năm qua."
Đôi mắt tàn nhẫn đó nhìn chằm chằm vào họ Kim.
Giọng nói cợt nhả vang lanh lảnh trong đêm.
"Đáng lẽ tôi phải nhận ra sớm hơn. Họ tên có thể trùng hợp, nhưng đôi mắt đó, màu tím đặc trưng đó thì không thể trùng hợp đến vậy."
"Ng
-ngài..."
Nhắm mắt, thở một hơi dài vào màn đêm đen.
"Có một vài sự thật đã được vén màn. Người mà tôi luôn tìm kiếm suốt ngần ấy năm qua lại là người luôn sát cánh bên tôi. Vậy mà sao? Richter này ngu ngốc chạy theo ván cờ đặt sẵn, hiếu chiến như một con chó điên. Còn điên hơn, khi thu nạp đứa con của kẻ thù không đội trời chung."
Đôi mắt in hằn những dấu vết thời gian đó mở ra, bên trong đã chằng chịt những tơ máu đỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!