Chương 46: Phù Dung

Bầu trời trong xanh dần dần có sự góp mặt của vài áng mây hồng hồng, đâu đó trong màu hồng thơ mộng và màu xanh dịu dàng xuất hiện thêm một vài đường cam đỏ ấm áp.

8

Jeon Jungkook say giấc, dáng vẻ ngoan ngoãn như mèo con. Thỉnh thoảng cậu ấy lại rùng mình, gương mặt xuất hiện vài đường nét sợ hãi mơ hồ, mồ hôi lạnh rịn ra cả trán. Cơ hồ như một đêm kinh hoàng vừa xảy ra đã để lại ám ảnh tâm lý không hề nhẹ trên người của Jungkook.

Kim Taehyung vẫn túc trực bên cạnh giường, anh ta đau lòng nhìn từng vết thương lớn nhỏ trên người cậu. Jeon Jungkook đêm hôm trước vì ẩu đả với Henry mà để lại không ít vết thương, trên hai lòng bàn tay, trên chiếc cổ nõn nà đều có hình bóng của băng gạc y tế. Đêm hôm qua một trận điên cuồng Jeon Jungkook hầu như không bị thương thêm gì về mặt thể xác nhưng tâm hồn lại hình thành lên một vết thương cực kỳ lớn.

Một tiếng thở dài nặng nề trong buổi chiều tà, ánh sáng mặt trời yếu ớt chạm vào đôi mắt hổ phách quyền lực lại tăng thêm dũng khí ngút trời. Chủ nhân của đôi mắt uy vũ đó chợt dời mắt sang hướng khác, anh ta nhìn chằm chằm vào bình hoa được đặt trên bàn, vẻ mặt băng lãnh cực độ. Lại dời mắt xem xét kĩ lưỡng cả căn phòng, cả căn phòng có màu trắng xóa, bốn bức tường không nhiễm một vết ố bẩn, nhưng nền phòng lại được trang trí bằng vài đường nét màu đỏ trông vô cùng kì dị.

Kim Taehyung im lặng suy nghĩ, quả thật càng nhìn càng cảm thấy đường nét dưới chân như họa như viết, vừa giống như đang vẽ thứ gì lại giống như đang viết lên dòng chữ nào. Anh lại trầm tư, ánh mắt như lóe lên một tia sáng, phẫn hận có, nghi hoặc có. Căn biệt thự này là thuộc quyền sở hữu của Sunny Qly, chỉ có cậu ta mới biết được từng đường nét uốn éo này có ý nghĩa gì.

Đến đây họ Kim bỗng đứng dậy, anh tiến đến đầu giường của Jungkook khẽ vuốt ve gương mặt quen thuộc rồi đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên vầng trán đẹp đẽ.

Bóng người cao lớn của Kim Taehyung biến mất khỏi căn phòng, cánh cửa khép lại.

Khi cánh cửa đã im lìm khép chặt, lúc này căn phòng mới có sự chuyển biến. Sau cánh cửa phòng được khắc một hình đóa hoa bỉ ngạn đang tung cánh rực rỡ. Từ mỗi đầu cánh hoa lại xuất hiện một chóp sáng màu vàng nhàn nhạt.

Ánh mặt trời len lỏi qua tấm rèm cửa lả lướt, lặng lẽ chạy nhảy khắp căn phòng. Tia sáng chạm đến từng nơi một trong căn phòng, theo nhịp độ thiên nhiên mà từ từ hạ xuống cuối cùng là chạm đến một chậu hoa nhỏ được đặt ở góc phòng, là Phù Dung.

Là loài hoa yêu thích của Sunny Qly.

Phù Dung sớm nở tối tàn.

Tia sáng chạy đến bên Phù Dung, sưởi ấm cả tấm thân liễu yếu xinh đẹp. Tấm lòng vàng son của Phù Dung giương mình hưởng ứng hơi ấm, thân mình khẽ khàng cử động nhẹ. Đến khi hơi ấm biến mất khỏi người, Phù Dung lúc này cũng đã buồn ngủ, Phù Dung nhắm mắt chìm vào giấc ngủ sâu.

Từng cánh hoa rơi xuống như giọt nước mắt rơi trên khóe mi. Mỗi lần nước mắt rơi xuống cánh hoa của bỉ ngạn lại càng rực sáng. Đến khi giọt nước mắt cuối cùng lụi tàn bỉ ngạn bây giờ gần như là một ánh sáng thiên minh.

Chấm vàng nhàn nhạt rung rinh sau đó liền chuyển thành một tia sáng thẳng thừng chiếu đến từng nơi mà kết giới đã sắp xếp. Chỉ vài giây sau căn phòng đã chằng chịt những đường tơ vàng óng ánh, mỗi sợi tơ đều có một vị trí riêng, chẳng sợi nào va phải sợi nào. Hình thành một kết giới hỗn loạn xinh đẹp mà bảo vệ thân thể của Jeon Jungkook...

Trong khoảng thời gian mà mặt trời lặn mất, Phù Dung chìm sâu, bỉ ngạn nở rộ thì ở đâu đó trong căn biệt thự này đã xảy ra một trận kịch liệt giữa một tên bạo ngược và một kẻ thâm sâu.

________

Kim Taehyung sau khi rời khỏi phòng của Jungkook liền đi một vòng căn biệt thự để dò xét, anh phát hiện ra căn biệt thự này đặc biệt kì lạ. Nhà rộng như vậy nhưng sự sống thì chỉ tồn tại ở cự ly cực hẹp, căn biệt thự này như được đặt định vị sống vậy, nếu bước ra khỏi vòng định vị liền như lạc vào một cõi thế giới khác. Nhìn con đường trước mắt Kim Taehyung chợt thấy lạnh gáy, trời đã về chiều vậy mà chẳng có ngọn đèn nào được bật sáng ngoài phạm vi đại sảnh cả.

Trong lúc họ Kim đang do dự thì một tiếng nói trầm đục vang lên khiến anh giật mình.

"Kim Taehyung.", Mr. Roy từ đâu xuất hiện, ông đứng sau lưng anh nghiêm giọng gọi tên

Họ Kim có tật giật mình, hơi thở có chút hoảng loạn, anh không quay lại ngay mà từ từ điều hòa lại hơi thở, nét mặt sau đó mới xoay người lại.

Kim Taehyung chưa kịp mở lời đối đáp thì Mr. Roy đã vội hỏi.

"Con làm gì ở đây?"

"T

-tôi tìm phòng tắm, muốn thư giãn một chút."

Kim Taehyung trả lời, tâm tình lại có chút dao động. Thật ra anh chỉ là viện cớ, nơi anh thật sự muốn đến là căn phòng gần sát cầu thang kia.

Mr. Roy chẳng mấy nghi ngờ, ông hỏi

"Con có đem theo đồ dùng sinh hoạt s.."

Một lời chưa dứt Mr. Roy liền cảm thấy dư thừa, Kim Taehyung vừa đáp máy bay liền đến đây, hành lí vẫn còn để ở phòng dành cho khách kia.

Dừng lại ít giây, Mr. Roy thông báo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!