Chương 4: Vệ Kiêu Cậu Là Đồ Bội Tình Bạc Nghĩa

Edit: Lơ

Beta: Lơ, Sugusan

_____________________

Bạch Tài da đầu tê dại, gửi một tin nhắn thoại qua:

"Mày, mày ngủ, ngủ với Lục, Lục thần……?"

Đã biết tên này có hay cà lơ phất phơ, ai ngờ lại chán sống như thế.

Vệ Kiêu ngáp một cái, vô tâm hỏi:

"Làm sao, Lục thần của bọn mày không phải người à? Chẳng lẽ không cần ngủ luôn?"

Vấn đề không phải là có cần ngủ hay không hiểu không!

Bạch Tài nghiêng cái đầu đau như búa bổ:

"Mày, mày ngủ, ngủ thật……."AAAAA, không nói nổi thành lời.

Đúng vậy Vệ Kiêu cười gian xảo

"Còn được gối lên cánh tay Close nữa, nghe nói đây là ước mơ của toàn bộ fangirl Close đó, hí hí"

Bạch Tài: ……

Vệ Kiêu chỉ lo không chơi chết Bạch Tài, còn ném thêm quả bom:

"Dáng của Close tuyệt vãi ra, nhìn được cả tám múi cơ bụng luôn, tao cũng không hiểu mấy cái hợp đồng hay gì đó, nhưng mà điều kiện của Close mà ra mắt giới giải trí thì còn lời nhiều hơn chơi game"

Bạch Tài ngây ngốc bị cậu kéo trật ray:

"Đừng áp cái mớ tầm nhìn hám lợi nhỏ bé hạn hẹp của mày lên dáng người Lục thần"

Vệ Kiêu không phục:

"Tao không thích nghe lời này đâu, giới giải trí thì nhỏ cái nỗi gì……."

"Tao đang nói là lý tưởng cùng giấc mơ, Lục thần mà còn thiếu tiền à…... Đờ" Bạch Tài cuối cùng cũng phát hiện đề tài đã vòng sang Thái Bình Dương, nỗ lực lôi trở lại:

"Đừng dông dài nữa, mau nói tiếp chuyện mày ngủ với…. đi"

Vệ Kiêu kinh ngạc nói:

"Mày còn muốn nghe chi tiết á?"

Bạch Tài cảm nhận được cái gì gọi là tự lấy đá đập chân mình, ông đây không muốn nghe, ông đây sợ lỗ tai chó con của mình điếc luôn!

"Đừng thấy Close lạnh lùng như băng thế, thực ra tính rất tốt đó, tao đè lên người ổng, ổng cũng không tức giận……"

Bạch Tài phát điên:

"Mày…. mày đè Lục thần"

Vệ Kiêu:

"Không thì sao, sức của ổng còn đè được tao nữa hả"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!