Chương 11: (Vô Đề)

Vết thương trên vai, chỉ cần động đậy một chút cũng đau đớn vô cùng. Nhưng trong khoảnh khắc sinh tử quan trọng này, ta vẫn bùng nổ ra sức mạnh chưa từng có.

Ta nắm c.h.ặ. t t.a. y nàng ta, A Vu muốn rút d.a. o găm ra tiếp tục đ.â. m ta. Ta bị đè chặt trên bàn, nhìn con d.a. o găm tỏa ra ánh sáng lạnh không ngừng tiến gần cổ ta.

"Hạ Cẩm Thư, đừng giãy giụa nữa."

Ánh mắt nàng ta hung ác.

Hai tay nắm chặt d.a. o găm, muốn hung hăng đ.â. m xuống người ta.

Để có thể sống sót, ta cắn răng nắm chặt lưỡi dao, mặc cho lưỡi d.a. o sắc bén cắt nát lòng bàn tay, nhưng thế nào cũng không dám buông tay.

Buông tay, ta sẽ mất mạng.

Đây không nên là kết cục của Hạ Cẩm Thư ta.

Hai mươi năm nay phấn đấu, ta mới có được vô số của cải. Đã trở thành hoàng hậu, thậm chí ta còn muốn nhúng ta vào quyền lực đế vương.

Ta đã làm nhiều như vậy, mua chuộc vô số đại thần, nắm giữ vô số bí mật của người khác, cũng khiến nhiều người trở thành con cờ trong tay ta, cũng dùng tiền tài khiến bách tính Bắc Lương quy phục ta.

Đúng rồi, ám vệ.

Sơ Thập Nhất!

Hôm nay hắn ta đã bị Chu Sở Chi điều đi, trên danh nghĩa dù sao cũng là ám vệ của đế vương, vì vậy không ở bên cạnh bảo vệ ta.

Nhưng ta bỗng nhiên nhớ ra lúc trước ta để Sơ Thập Nhất đã dạy ta võ công, là vì một ngày nào đó gặp lỡ như phải tình huống này ta có thể tự bảo vệ mình.

Bây giờ.

Cũng coi như phát huy tác dụng rồi.

Ta cố gắng nghĩ đến những chiêu thức mà hắn ta từng dạy ta, sau đó đầu gối phải cong lại, dùng hết sức lực húc lên.

Lực đạo trong tay giảm ba phần, d.a. o găm suýt chút nữa là đ.â. m vào tim ta.

A Vu đau đớn kêu lên một tiếng, ta lập tức thừa cơ đẩy mạnh nàng ta ra. Sau đó cướp lấy d.a. o găm của nàng ta, không cho nàng ta bất kỳ cơ hội nào để cầu xin tha thứ, trực tiếp đ.â. m ngược vào tim nàng ta.

Là nàng ta muốn mạng ta trước, ta đương nhiên không có chút áy náy nào.

Cả căn phòng vô cùng hỗn loạn.

Ta vẫn còn thời gian, nên cố nén đau đớn lập tức thu dọn hiện trường. Dùng hết toàn bộ sức lực kéo A Vu ra ngoài.

Gần cửa ra có một mặt hồ, phi tang vào đêm khuya là tốt nhất.

Chờ ta làm xong tất cả những điều này, đã không còn chút sức lực nào.

Quay đầu nhìn Trần Nhu vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nghĩ đến hài tử đã ch

-ết của ta, ta không quay đầu lại bước ra khỏi phòng.

"Tiếp theo, chính là kỳ hạn ngươi phải ch -ết rồi."

11

Khi cánh cửa kia được đẩy ra, Chu Sở Chi và các sứ thần khác nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, tuy không ai có thể chứng minh Trần Nhu là hung thủ.

Nhưng đường đường là Quý phi lại xuất hiện trong phòng của nam tử khác, trong tay còn cầm d.a. o găm nằm hôn mê bất tỉnh, y phục trên người cũng có chút xộc xệch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!