Chương 41: (Vô Đề)

"Một ly Americano đá gừng, một ly Flat White nóng."

Lộc Lộ một mình đứng trước quầy gọi món.

Vị trí quán cà phê mà Lý Mộng Giai chọn không hề nằm ở chỗ vắng vẻ, mà nằm trên một con phố thương mại sầm uất ở khu Đông. Thậm cChương 41: Trước mặt Trần Nhiệm Viễn, tôi và cô đều chỉ là lũ kiếnhí lúc Lộc Lộ đến, phía trước còn có vài người đang xếp hàng.

Nhân viên đưa cho Lộc Lộ một cái thẻ, bảo cô tìm một chỗ ngồi trước.

Lộc Lộ quay người lại, những chỗ có thể ngồi chỉ còn lác đác vài cái.

Bên cạnh những chiếc bàn hình con vật đều có người ngồi vây quanh, rất nhiều hot girl xinh đẹp đang tạo dáng chụp ảnh.

Quán cà phê thú cưng[Nơi võng hồng* phải check

-in].

Võng hồng*: người nổi tiếng trên mạng

Lộc Lộ đã có thể tưởng tượng ra những lời bình luận về quán cà phê này trên một ứng dụng nào đó.

Vốn tưởng Lý Mộng Giai thật sự đã thông suốt, muốn tìm một nơi để nói chuyện tử tế với cô.

Nhưng lúc này, Lộc Lộ lại cảm thấy có lẽ mình thật sự sẽ giống như trợ lý của những hot girl kia, đến đây để chụp ảnh cho Lý Mộng Giai.

Cuối cùng, Lộc Lộ nhìn thấy một chiếc bàn hình lưng mèo trống, cô nhanh chân bước tới. Cô thừa hiểu cái đạo lý nhanh

-chuẩn

-dứt khoát cần có ở các quán cà phê nổi tiếng trên mạng.

Chiếc đồng hồ hình cún con đáng yêu treo trên tường quán cà phê lúc này đã chỉ ba giờ mười phút.

Lý Mộng Giai vẫn chưa đến quán, cũng không nhắn tin cho Lộc Lộ.

Lộc Lộ không vội, đến muộn là chuyện thường tình của một ngôi sao, hơn nữa cà phê của cô vẫn chưa xong, có thể đợi thêm một chút.

Ánh nắng dài từ ngoài cửa sổ kính trong suốt của quán cà phê chiếu lên tấm lưng có hoa văn của chú mèo nhỏ, tấm lưng đen trắng của nó được nới rộng ra thành một chiếc bàn.

Lộc Lộ nhìn móng vuốt trắng của nó vững vàng bám đất, và một cái đầu tròn vo treo trên chiếc cổ ngắn cũn. Lộc Lộ đưa tay ra, sờ sờ bộ râu y như thật trên đầu chú mèo.

Lần đầu tiên cô cảm thấy quán cà phê nổi tiếng trên mạng này quả thực có thể trở thành một quán cà phê "không thể không check

-in".

Lộc Lộ vừa lấy điện thoại ra chụp tấm ảnh đầu tiên, cà phê đã được mang lên.

Cô gái mang cà phê là một cô gái có mái tóc dài bay bay và đôi mắt to, trên người mặc một chiếc áo thun ngắn hình con vật.

Lộc Lộ và cô ấy có một ánh nhìn ngắn ngủi, cô lịch sự mỉm cười "Cảm ơn."

"Không có gì đâu chị ạ." Cô ấy cũng cười, lúm đồng tiền trên khóe miệng hiện ra.

Lộc Lộ nhận lấy cà phê, đẩy ly Flat White của Lý Mộng Giai đến chỗ ngồi trống. Hình latte art trên ly Flat White là một chú thỏ đáng yêu.

"Chị ơi, chị đang đợi người ạ?"

Lộc Lộ nghe tiếng ngẩng đầu lên, lại thấy cô gái mang cà phê vẫn đứng đó, chớp chớp mắt nhìn cô.

"Bạn tôi một lát nữa sẽ đến." Lộc Lộ liếc nhìn thời gian, đã ba rưỡi, Lý Mộng Giai vẫn chưa thấy bóng dáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!