Chương 15: (Vô Đề)

"Ba, ba không muốn kết hôn sao?"

Dương Dương và Nhạc Nhạc cẩn trọng hỏi, hai đứa biết ba ba không định kết hôn vì có hai đứa con riêng là chúng, tuy vậy bọn chúng cũng không muốn biết mẹ ruột ở đâu, hai đứa chỉ cần có ba ba là đủ rồi. Không ngờ tới nhi tử sẽ hỏi vấn đề này, Cố Khê cũng thận trọng trả lời " Ba ba sẽ không kết hôn, các con muốn có mẹ sao? " Chuyện kết hôn, cả đời này cậu cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến, không phải vì là do nhị tẩu cậu giới thiệu mà là cậu chưa bao giờ nghĩ tới việc này. https://lenivy. wordpress.

com

"Không muốn." Hai hài tử thành thực đáp to, rồi Triêu Dương mới nói "Ba, nếu ba thật sự thích ai đó thì con và Nhạc Nhạc nguyện ý có thêm mẹ kế. Chúng con sẽ cố gắng coi người ấy là mẹ ruột. Nhưng ba đừng vì nghĩ rằng con và Nhạc Nhạc cần có người chiếu cố mà tìm cho bọn con một người mẹ, con và Nhạc Nhạc có thể tự chăm sóc cho mình."

Cố Khê vui mừng nắm lấy đôi tay nứt nẻ của hai đứa con, rất áy náy nói "Thực xin lỗi, các con còn nhỏ thế này mà ba ba lại khiến các con phải vất vả."

"Ba, chúng con không vất vả, mỗi ngày thu tiền thật thú vị.———-"

Nhạc Nhạc nhếch miệng cười, rồi mới rút tay ra cầm lấy tay ba ba, nâng lên đặt bên miệng hà hơi. Trên tay ba ba nứt nẻ còn nhiều hơn bọn chúng rất nhiều. Mỗi lần Dương Dương và Nhạc Nhạc đặc biệt hiểu biết, Cố Khê đều phi thường cảm kích hai đứa nhỏ, cũng giống như khoảnh khắc này vậy…….

Nghĩ đến hai ngày trước, hiệu trưởng đề cập với cậu một vấn đề, Cố Khê nói "Dương Dương, Nhạc Nhạc, học kỳ sau các con sẽ thi khảo sát. Hiệu trưởng nói, ông ấy định cử tuyển hai con đi học sơ trung ở trên tỉnh, nhưng có lẽ sẽ phải ở trọ tại trường "

Cố Triêu Dương và Cố Triêu Nhạc vừa nghe sẽ phải trọ ở trường, lập tức lắc đầu "Không đi, chúng con học trung học ở huyện cũng được."

Cố Khê hiểu được đứa nhỏ không muốn tiêu tốn nhiều tiền, cũng muốn phụ cậu mở quán, cậu không trực tiếp phản đối mà nói "Chương trình học của tiểu học thoải mái, các con có thể giúp đỡ ba ba, nhưng lên sơ trung, chương trình học sẽ ngày càng gấp, ba ba gần đây luôn nghĩ đợi các con lên sơ trung sẽ đổi việc khác" https://lenivy. wordpress. com

"Ba ——–?"

Bọn chúng đương nhiên hy vọng ba ba có thể đổi sang một công việc thoải mái hơn rồi.

Cố Khê nói "Chờ các con lên sơ trung, ba ba sẽ về nhà một chuyến, chuyển hộ tịch qua đây." Anh em hai đứa vẻ mặt khó hiểu, ba ba không phải không muốn trở về lấy hộ tịch sao?

Cố Khê mịt mờ nói "Lúc trước ba ba có chút kiêng kỵ cho nên vẫn không trở về chuyển hộ tịch. Hiện giờ đã nhiều năm trôi qua như thế, thật ra cũng đã sớm không còn việc gì nữa rồi. Chờ ba ba chuyển hộ tịch về đây, ba ba có thể trở thành thầy giáo chính thức ở trường. Giờ học cũng sẽ được phân dạy nhiều hơn, thu nhập kỳ thật cũng không hơn so với lúc này nhưng sẽ không phải vất vả như thế nữa, các con cũng có thể an tâm học tập."

"Có thể chuyển đến đây sao?" Hai anh em vừa nghe thật cao hứng.

Cố Khê chần chờ gật đầu " Chắc là được….."

Mười hai năm…. mặc kệ cậu có thật tâm phản bội bọn họ hay không thì có lẽ bọn họ cũng đã sớm quên đi rồi.

"Nếu có thể chuyển được tới đây thì thật tốt quá." Nghĩ đến ba ba có thể không cần phải vật vả như vậy nữa, hai anh em đều rất vui vẻ.

Làm yên lòng hai đứa nhỏ, Cố Khê tiếp tục nói chuyện vừa rồi "Ba hy vọng các con có thể đi học trường trên tỉnh " Hai anh em vẫn lắc đầu, trọ ở trường sẽ phải tiêu rất nhiều tiền.

Cố Khê nói "Ba ba biết các con không muốn tốn tiền nhưng thật ra nếu xem xét về lâu về dài thì các con lên tỉnh học ngược lại là giúp ba ba tiết kiệm tiền ấy chứ. "

"Ba?" Vì sao lại tiết kiệm tiền?

Cố Khê giải thích "Các con tới trường trên tỉnh còn có rất nhiều hy vọng thi vào những trường trung học trọng điểm, cũng còn có cơ hội rất lớn để thử sức các cuộc thi vào trường đại học trọng điểm, cũng giống như chị vậy. Mà ở những trường đại học này thường thường đều có học bổng rất lớn, cũng có rất nhiều công việc có thể giúp cho việc học hành. Hơn nữa cơ hội làm việc ở trong thành phố lớn cũng rất nhiều.

Nếu các con thi vào trường đại học trọng điểm, với năng lực của các con, ba ba cũng không phải nặng nề về học phí cùng tiền sinh hoạt cho các con. Nếu các con học sơ trung ngay trong huyện thì khẳng định nền giáo dục không thể bì với trên thành phố, cho dù thi đỗ vào trường trung học trọng điểm gắng sức học tập để mà thi vào trường đại học bình thường thì cơ hội cũng rất mong manh …. kia, ba ba nhất định lại phải gánh khá nặng học phí và tiền sinh hoạt của các con, như vậy tính ra không phải ngược lại càng tiêu nhiều tiền hơn sao?"

Hai hài tử vẻ mặt đầy trầm tư, chúng tin rằng cho dù có học sơ trung ở huyện thì chúng cũng có thể thi đỗ vào trường trung học trọng điểm, nhưng mà ba ba nói nghe cũng rất có lý.

Cố Khê nói tiếp " Mà quan trong nhất là, các con thi đỗ vào được trường đại học trọng điểm thì sau này sẽ giống như chị Mạn Mạn có thể lưu lại thành phố lớn, tương lai dù có làm việc gì cũng sẽ thu nhập tốt hơn nhân viên tốt nghiệp đại học bình thường. Nếu các con có thể tìm được một công việc tốt, thì ba ba lại càng không có gánh nặng, nói không chừng tiền lương một tháng của các con so với tiền làm một năm của ba ba có khi còn nhiều hơn."

"Thật sự sẽ có thể kiếm nhiều vậy sao ạ?" Hai anh em hỏi han đầy vẻ mong đợi, giống như thấy được rất nhiều tiền đang ngoắc tay vẫy gọi chúng vậy (=)))))). Bọn chúng muốn kiếm tiền, rất muốn có nhiều tiền, như vậy ba ba sẽ không cần phải vất vả nữa. Trong đầu chúng, một tháng kiếm được mấy ngàn đồng đã là rất nhiều rồi.

Cố Khê cười gật đầu "Đương nhiên. Có người một năm có khi kiếm được trăm ngàn thậm chí trăm vạn, các con nói thử xem một tháng kiếm được có phải nhiều hơn ba ba kiếm được một năm không?"

Hai đứa nhóc thông minh này trong đầu đang làm phép chia, thế kia không phải nhiều bình thường mà là nhiều của rất rất nhiều———-!

"Ba, con muốn học sơ trung ở trên tỉnh." Cố Triêu Nhạc giơ tay xung phong đầu tiên.

"Ba, con cũng phải đi." Cố Triêu Dương theo sát ngay sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!