Chương 95: Ngoại truyện · về sau

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

Sau khi Cố Tu Minh qua đời, Cố Thời không lập tức đến Cửu U.

Cậu lặng lẽ nhìn người dẫn đường của Cửu U mang linh hồn đang say ngủ của Cố Tu Minh rời đi, rồi quay đầu tổ chức một tang lễ cho ông.

Ông cụ không có nhiều bạn bè, Cố Thời cũng thế.

Dù cậu có dùng điện thoại của ông gửi báo tang, cuối cùng người đến viếng cũng chỉ lác đác vài người.

Tang lễ không được tổ chức long trọng.

Trên cơ bản, chỉ có mấy nhân viên công tác thường trú ở Thương Ngô Quan và các viện trưởng Viện phúc lợi Sơn Nam dưới chân núi đến tiễn biệt.

Cố Thời luôn túc trực gần Điện Sơn Môn, sẵn sàng tiếp đón khách viếng bất cứ lúc nào.

Nếu là người đến viếng, cậu liền mời vào, còn nếu là khách du lịch, cậu tạm thời khéo léo từ chối.

Ngay khi cậu đang hấp thịt, trước cửa Điện Sơn Môn xuất hiện tám người.

Dẫn đầu là một vị nữ sĩ tóc bạc trắng, khác với phong thái bước đi dứt khoát của Cố Tu Minh lúc sinh thời, vị nữ sĩ này phải chống gậy, trông rất già yếu.

Bà được hậu bối đỡ, bước từng bước lên bậc thang, đứng trước cổng núi, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu khắc hai chữ "Thương Ngô".

Cậu vội ra đón.

"Ngài là?"

Bà cụ nhìn Cố Thời, khẽ nói: "Bà họ Lý."

Cố Thời sững người một chút, sau đó lập tức hiểu ra.

Người từ trước đến nay không bao giờ lộ mặt, nhưng lại âm thầm gửi tiền giúp đỡ Thương Ngô Quan mỗi tháng suốt bao năm qua, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

Đây là vị "thiện tín" mà Cố Tu Minh từng nhắc đến.

Trên thực tế, bà là vợ của một vị sư huynh của ông, trước khi Cố Tu Minh trở về, bà vẫn luôn bảo vệ đạo quán này.

"Lần đầu gặp mặt." Cậu cúi chào vị nữ sĩ, "Cháu là đồ đệ của Cố Tu Minh."

"Tốt, tốt." Bà Lý nhẹ nhàng vỗ lên cánh tay Cố Thời, vẫy vẫy tay, "Bà muốn đến xem Cố sư đệ."

Linh cữu được đặt trong từ đường ba ngày theo đúng tục lệ.

Cố Thời dẫn cả nhà bà cụ đến từ đường, sau đó khéo léo lui ra.

Tạ Cửu Tư không biết đã xuất hiện sau lưng cậu từ khi nào, nhìn thoáng qua vòng hoa có chữ "viếng".

"Cố Tu Minh hỏi, sao em còn chưa đốt cho ông ấy một căn nhà."

Cố Thời: "……"

Cố Thời không nhịn được, bật cười.

"Để ông ấy ở nhờ nhà của các sư thúc đi, đây là quả báo khi lúc trước ông ấy cứ luôn cầm thước đuổi đánh em suốt!"

"Giờ có chính sách đóng góp nhiều thì được ưu tiên đầu thai, dòng dõi Thương Ngô tích đủ điểm đầu thai rất nhanh." Tạ Cửu Tư nói, "Cố Tu Minh chắc cũng sẽ nhanh thôi."

Những người có khả năng bói toán như ông, có thể giúp đẩy nhanh hiệu quả của cục thẩm phán, ngay cả Đế Thính cũng rảnh hơn không ít.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!