Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Thời vừa xuống tiết đã bị Tạ Cửu Tư xách như xách gà con tới sở nội vụ.
Cố Thời lúc lắc đầu: "Anh làm gì vậy?"
Tạ Cửu Tư: "Làm giám khảo."
Cố Thời: "?" Hả?
Cố Thời tròn mắt ngơ ngác.
Tạ Cửu Tư đáp cực kỳ nghiêm túc: "Phải để người chuyên nghiệp làm."
Cố Thời: "Làm cái gì?"
"Dạy học." Tạ Cửu Tư đặt Cố Thời xuống, "Em không đủ chuyên nghiệp."
Cố Thời: "…" Đâu cần phải lần nào cũng nói toạc ra nỗi đau như vậy chứ.
Những linh hồn ở lại thành Cửu U chờ đầu thai đều là những người bình thường sống lương thiện lúc sinh thời, không phạm phải tội lớn gì.
Cảm ơn chiến dịch phổ cập giáo dục của nhân gian trong những năm gần đây đã xóa nạn mù chữ, khiến cho số linh hồn biết chữ chiếm đến 80%.
Số còn lại không biết chữ thì đã có quỷ công vụ của sở nội vụ đứng ra giải thích quy định mới vừa được ban hành.
《 Quy định thử nghiệm mới về việc sàng lọc và rút thăm đầu thai dựa theo bảng xếp hạng điểm cống hiến 》
Dưới hiệu suất làm việc cực nhanh của sở nội vụ, đợt giáo viên đầu tiên đã được chọn ra.
"Còn nữa, những người khi còn sống từng có nghề nghiệp hoặc kỹ năng chuyên môn đàng hoàng, bao gồm nhưng không giới hạn ở sĩ, nông, công, thương, các ngành nghề đều được, xin mời xếp hàng đăng ký bên này, sau khi đăng ký sẽ chờ thông báo!"
Quỷ công vụ của sở nội vụ vừa hô xong câu đó, một đám linh hồn đang câu cá đánh mạt chược nhanh như chớp đổ xô lên đăng ký.
Linh hồn không cần ăn uống, cũng chẳng cần nghỉ ngơi.
Bọn họ ở lại Cửu U, thậm chí không cần phải đi làm, mỗi ngày chỉ cần ngồi không, chờ đi đầu thai là được —— nghe thì như chốn tiên cảnh.
Nhưng kiểu ngày tháng thế này, sống một hai năm đầu còn thấy sướng, chứ kéo dài đến mười năm, mấy chục năm không có mục tiêu, không có ý nghĩa gì cả, thì đúng là tra tấn đối với con người vốn có gen khao khát tiến bộ và thành tựu khắc sâu vào DNA.
Cửu U này!
Không có internet! Không có TV! Không có hoạt động giải trí! Ngay cả tám chuyện, tám vài chục năm cũng không còn gì để nói nữa rồi!!
Chết xong cũng không có chuyện mới để khoe mẽ tán dóc!!
Cửu U này, thậm chí không có nổi một mảnh đất để canh tác!!!
Trời ạ!
Khi nhận ra bản thân sắp được làm việc trở lại, không ít linh hồn đã xúc động đến rơi nước mắt.
Vì vậy, khi Cố Thời bị Tạ Cửu Tư nhẹ nhàng đẩy về hướng phòng hợp của sở nội vụ, ánh mắt nóng rực của đám linh hồn chờ thi cử cứ dõi theo cậu không rời.
Cố Thời: "……" Hơi đáng sợ rồi đó.
Cơ sở hạ tầng của thành Cửu U không thể so với thế giới hiện đại nơi nhân gian.
Dù có là sở nội vụ — trung tâm hành chính của cả Cửu U, cũng trông như đã cả trăm năm chưa được sửa sang, sàn nhà lát đá, tường bằng gạch bùn, ghế ngồi là mấy tảng đá được mài phẳng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!