Chương 91: Em ấy làm rất tốt

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

Cửu U không hề âm u như trong tưởng tượng của Cố Thời.

Tuy có vẻ ảm đạm, nhưng cảnh tượng những linh hồn chưa trúng số đầu thai tụ họp lại cũng khá hòa hợp và náo nhiệt.

Đế Thính: "Mấy ngày trước không náo nhiệt thế này đâu, bởi vì quá lạnh nên ai cũng rúc trong nhà chẳng chịu ra."

Trong thành Cửu U cũng có nhà, nhưng hầu hết đều có hình thù kỳ quái, cũng không được gọn gàng. Theo cách nói của con người, chính là quy hoạch đô thị cực tệ.

Theo lời Đế Thính kể, hầu hết những ngôi nhà đó là do người thân ở trần gian đốt cho.

Chỉ cần là linh hồn đủ điều kiện tham gia rút thăm mà được người nhà đốt nhà giấy cho, sở nội vụ thành Cửu U sẽ cấp một mảnh đất và xây nhà theo hình dáng của nhà giấy, đến khi linh hồn đầu thai thì đất đai nhà cửa sẽ được thu hồi lại.

Việc này không khó đối với sở nội vụ.

Tất Phương bị nhốt ở Cửu U làm lò sưởi, khi Cố Thời đi ngang qua một con phố, thấy hắn đang ngồi trước cửa một ngôi nhà chơi mạt chược với ba linh hồn khác.

Tất Phương ngửi thấy hơi thở quen thuộc, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Cố Thời đang vội vã bước đi.

Hắn lập tức đẩy mấy lá bài sang một bên, đứng dậy rời đi giữa tiếng phàn nàn của những linh hồn ngồi cùng bàn.

"Ấy! Cố Thời! Cố Thời!" Tất Phương nhảy cà tưng cà tưng theo, "Tạ Cửu Tư đâu? Chẳng phải hai người đi…"

Nói được nửa câu, hắn mới đuổi kịp Cố Thời, lúc này mới phát hiện sắc mặt Cố Thời không tốt, mắt đỏ hoe giống như vừa mới khóc.

Tất Phương:???

Tất Phương:!!!

Tất Phương sợ hãi tột độ!

Đừng nói là Tạ Cửu Tư gặp chuyện gì rồi chứ?!

Trời ạ! Nếu Tạ Cửu Tư gặp chuyện, hắn phải ở lại thành Cửu U chim không thèm ỉa này đến bao giờ?!

Tất Phương bắt đầu cuống lên.

"Sao vậy sao vậy? Không suôn sẻ hả? Sao trông cậu như vừa khóc xong vậy!"

"Không có, rất suôn sẻ." Đế Thính liếc nhìn hắn một cái, "Không liên quan đến anh, đi đi."

Tất Phương:?

Mới không gặp một lát mà Đế Thính đã biến thành đại nội tổng quản rồi hả?

Đế Thính:?

Đế Thính: "Tôi nghe thấy đấy."

Tất Phương lập tức bịt đầu: "Vậy Cố Thời sao vậy?"

"Là vấn đề khác." Đế Thính nói, "Nếu anh rảnh, có thể tới hỗ trợ."

Tất Phương im lặng, do dự một lúc giữa việc chơi mạt chược và sự tò mò, cuối cùng chọn cái sau.

Hắn đuổi theo: "Tới đây, phải làm gì á?"

Đế Thính thong thả nói: "Làm hướng dẫn viên du lịch."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!