Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Thời nhìn xuống dưới tầng, thấy Lý Bế Chủy đang giao tiếp với quản gia của căn phòng này.
Cậu thu hồi tầm mắt, giơ tay quơ quơ trước mắt Tạ Cửu Tư đang rơi vào suy tư.
"Chúng ta về trước nhé?" Cố Thời nói, "Sự chịu đựng của con người có giới hạn, nếu không để cho bạn học của tôi đi ngủ, bọn họ sẽ phải đến thành Cửu U báo tin luôn quá."
Tạ Cửu Tư hoàn hồn, gật đầu.
Tần Cầm vừa mới dỗ con gái lên giường ngủ, hơi nghiêng đầu qua thì phát hiện trên sân thượng là Cố Thời và Tạ Cửu Tư.
Khi cô định rót hai ly trà nóng cho hai người, Cố Thời đã phát hiện ra tầm mắt của cô.
Cách một tấm kính, Cố Thời vẫy tay với cô, làm khẩu hình "chúc ngủ ngon" rồi kéo Tạ Cửa Tư biến mất tại chỗ.
Có phát hiện mới là chuyện lớn, Tạ Cửu Tư lập tức gửi tin cho tất cả các thần ma.
Địa điểm tập hợp là trong sân của Đế Thính.
Lần này, đám thần ma còn ở lại trong Viện Tam Giới không được đầy đủ, có một số bị kiến thức và lao động tạo thành ảnh hưởng, chạy ra ngoài đi học và làm việc, bây giờ đang lần lượt chạy trở về.
Lúc Tạ Cửu Tư dẫn Cố Thời đến sân của Đế Thính, đám phi nhân loại đang đánh bài tán gẫu trong sân, bu một đống quanh bàn cờ trong sân, nhìn tình hình này thì chắc là sắp đánh nhau vì thế cục trên bàn cờ, còn có người khoe giọng hát ở hiện trường.
Cố Thời tập trung nhìn kỹ, thậm chí còn thấy Anh Chiêu đang dẫn một người khác tập Thái Cực trong góc, giống như một cảnh trong 《 Một góc công viên 》.
Đừng nói là Cố Thời bày ra biểu cảm trống rỗng ngay tại chỗ, ngay cả Tạ Cửu Tư cũng trở nên do dự khi bước vào sân.
Cố Thời im lặng hồi lâu, hỏi: "... Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã trải qua những gì vậy?"
"Tiếp thu lời đề nghị của cậu." Tạ Cửu Tư đáp, "Đi tiếp xúc với xã hội loài người."
Cố Thời: "."
Tức là đã bị hòa tan một cách hoàn toàn và nhanh chóng.
Hơi thở cuộc sống ngập tràn, chỉ còn thiếu cái vũ trường nữa thôi.
Cố Thời vừa mới nghĩ như vậy thì Khoa Phụ ở bên kia đã móc ra cái loa di động nhỏ, bài 《 Bướm say 》 vang vọng khắp sân.
*Bài bướm say của Thôi Vỹ Lập ấy =.=
Cố Thời và Tạ Cửu Tư trơ mắt nhìn Khoa Phụ chào người này chào người kia, sau đó dẫn đầu nhảy nhót.
Tạ Cửu Tư: "…"
Cố Thời: "… Quào."
Nhất thời Cố Thời cảm thấy, sau khi loại bỏ mối quan hệ giữa ăn và bị ăn, hình như yêu quái và con người cũng không có gì khác nhau.
—— Về khía cạnh tìm thú vui.
Tạ Cửu Tư nhìn cái sân cực kỳ náo nhiệt, chỉ cảm thấy ồn ào.
Anh dẫn Cố Thời né tránh đám quần ma loạn vũ, vào phòng của Đế Thính.
Dù sao thì đây cũng không phải là tòa nhà thông thường, chỉ cần không mở cửa sổ thì hiệu quả cách âm là hạng nhất.
Cố Thời lắc lắc cái đầu đang bị ù đi vì tạp âm: "Sao không đến sân của anh, nếu là trong sân của anh thì bọn họ sẽ không ồn ào như vậy đúng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!