Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Thời lườm Cố Tu Minh, tức đến mức đầu muốn bốc khói!
Sáng nay khi nhìn vào gương, toàn thân cậu như muốn nứt ra, suýt nữa đã đấm vào gương một đấm!
Cậu khác với ông già Cố Tu Minh suốt ngày ngồi trong nhà, cậu phải ra ngoài đi làm kiếm tiền, phải gặp người khác!
Dù không gặp ai thì cậu cũng phải chú ý đến hình ảnh của mình!
Nhìn chuyện tốt mà Cố Tu Minh làm xem?
Hai cái lỗ đối xứng hoàn hảo này có thể làm thành kiểu bờm ngựa Mohicans luôn rồi!
Cố Tu Minh lườm Cố Thời, sờ bộ râu dài bảo bối của mình, tức đến mức suýt trợn trắng mắt ngất xỉu!
Ông coi trọng bộ râu dài này còn hơn bản thân ông.
Mùa thu ở thành phố B, nhiệt độ thấp và thời tiết khô hanh, ông chưa chắc sẽ tắm mỗi ngày, nhưng chắc chắn ngày nào cũng sẽ rửa mặt gội đầu và chải chuốt bộ râu dài đã nuôi được 8 năm này!
Còn dùng cả dầu xả nữa!
Nhìn chuyện tốt mà Cố Thời làm xem?
Hai thầy trò nắm chặt thanh củi bằng nắm đấm cứng ngắc.
Tạ Cửu Tư luôn cảm thấy mối quan hệ của Cố Thời và Cố Tu Minh rất khó hiểu.
Quan hệ của bọn họ hẳn là rất tốt, Tạ Cửu Tư có thể thấy rõ điều đó, khi Cố Thời đi tới một nơi nào đó, cậu sẽ mua đặc sản nơi đó cho Cố Tu Minh, sợ ông già ở nhà thiếu đồ ăn.
Nhưng khi hai ông cháu này cùng ở trong Thương Ngô Quan, ngày nào gặp nhau cũng gà bay chó sủa xung đột vũ trang, cách sống chung này điên cuồng cọ vào điểm mù tri thức của Tạ Cửu Tư.
Tạ Cửu Tư nhìn hai cái lỗ trên đỉnh đầu Cố Thời, lại nhìn bộ râu dài chó nhai của Cố Tu Minh, muốn nói lại thôi, anh nhìn hai thanh củi trong tay hai ông cháu, không biết có nên đi ra cản hay không.
Cuối cùng, Tạ Cửu Tư dùng vốn kiến thức ít ỏi về con người của mình để suy đoán trường hợp hiện giờ.
Không phải con người có câu việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài sao?
Này cũng coi như là việc xấu trong nhà nhỉ?
Tạ Cửu Tư không chắc lắm, sau đó anh tiến lên một bước, hiếm khi anh không lễ phép trực tiếp xuất hiện ở giữa hai thầy trò sắp trở mặt thành thù mà không đứng bên ngoài cửa núi chờ Cố Thời ra mở cửa như trước kia.
Sự cấp tòng quyền*, Tạ Cửu Tư nghĩ vậy.
*Sự cấp tòng quyền (): nghĩa là tuân theo thẩm quyền trong những vấn đề cấp bách.
Sơn
- không hề nhận ra mình cũng là người ngoài
- Thần ngước mắt nhìn, không chút do dự che trước mặt Cố Thời, bảo vệ Cố Thời ở phía sau.
Hai thầy trò sắp trở mặt thành thù đồng thời sửng sốt.
Sát khí của Cố Thời cứng lại, ngập ngừng hỏi: "Anh... sao lại đến đây?"
Cố Tu Minh nghe thấy giọng điệu này, da mặt giật giật.
Thằng nhóc thúi Cố Thời này đúng là to gan lớn mật, không có chút lòng kính sợ Sơn Thần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!