Chương 37: Nguyên hình của cậu là gì?

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

Động tác nhảy disco điên cuồng của Cố Thời chợt khựng lại.

Tạ Cửu Tư đứng ở cửa, hơi dừng lại một chút, chậm rãi hỏi: "Đây là... sở thích mới của cậu?"

Cố Thời muốn vỡ vụn.

Cậu lúng túng đứng đó, cảm giác như ngón chân đã đào ra một tòa tháp Babylon trên sàn, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào.

Tạ Cửu Tư mơ hồ nhận ra Cố Thời xấu hổ, anh hơi dừng lại một chút, đi vào, đóng cửa, an ủi: "Không có người khác biết."

Cố Thời:?

Anh cũng là người khác đó, cảm ơn.

Cố Thời bỏ tay xuống, ngồi lên sofa, ôm gối, lại lần nữa từ chối nhìn và nói chuyện với Tạ Cửu Tư.

Tạ Cửu Tư thấy Cố Thời từ chối giao lưu thì có chút rầu.

Người bạn của anh cực kỳ dễ xấu hổ, phải làm sao bây giờ?

Đây là điểm mù kiến thức mà Tạ Cửu Tư chưa từng tiếp xúc, trước đây đến cả bạn bè anh còn không có chứ đừng nói là một kiểu bạn nào đó.

Lần đầu Tạ Cửu Tư cảm nhận được thế nào là "chân tay luống cuống".

Anh suy nghĩ một lúc, dứt khoát bắt chước Cố Thời, ngồi trên sofa đối diện Cố Thời, trong lòng ôm một cái gối, mắt không chớp nhìn chằm chằm Cố Thời, sau khi suy nghĩ một lát thì quyết định lên mạng tìm xem những lúc thế này thì nên làm gì.

Sau đó anh nhìn thấy có người trả lời: đừng nhắc đến những chủ đề khiến TA* cảm thấy ngại ngùng thì chuyện sẽ bình thường trở lại!

*TA là phiên âm của cô ấy hoặc anh ấy , do người trả lời không biết người ngại ngùng là trai hay gái nên ghi phiên âm luôn.

Sắc mặt Tạ Cửu Tư trở nên nghiêm túc, thấy rất có lý.

Anh cẩn thận quan sát Cố Thời, thấy điều khác biệt duy nhất ở Cố Thời là chiếc mũ lưỡi trai trên đầu.

Ồ, đây là chiếc mũ Cố Thời đã mua khi đi ngang qua cửa hàng vật phẩm trước khi về nhà vào tối qua.

Tạ Cửu Tư đột nhiên nhanh trí, suy nghĩ rồi nói: "Chiếc mũ này rất hợp với cậu."

Cố Thời:???

Có phải con bê Tạ Cửu Tư đang chế giễu cậu không?

Cố Thời đặt tay lên ngực tự hỏi, sau đó cảm thấy với trình độ nghệ thuật ngôn ngữ của Tạ Cửu Tư có lẽ không đạt đến trình độ này.

Tạ Cửu Tư thấy Cố Thời vẫn bất động, càng rầu hơn.

Thay đổi chủ đề thất bại rồi sao?

Anh thở dài trong lòng, bấm dislike người kia rồi tiếp tục kéo xuống.

Anh nhìn thấy câu trả lời thứ hai được nhiều like: Vậy cứ khen đến khi cậu ta không ngại ngùng nữa thì thôi, giải nhạy cảm!

Tạ Cửu Tư thấy cũng có lý.

Chỉ là Tạ Cửu Tư không quen với nghiệp vụ này, anh quan sát Cố Thời một lúc lâu, không nghĩ ra nên khen như thế nào.

"Tôi đang nghĩ xem nên khen cậu như thế nào." Tạ Cửu Tư dứt khoát nói thẳng ra điều trong lòng, "Nhưng tôi phát hiện hình như toàn thân cậu toàn là ưu điểm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!