Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Trong văn phòng của Cố Thời binh ngã ngựa đổ.
Đám thần ma ở đây không biết gì về y học, vì vậy bối rối lấy mấy đồ trị thương bình thường mình hay xài nhét vào miệng Đế Thính.
Cố Thời đứng bên ngoài trận binh ngã ngựa đổ, cảm thấy vô cùng mờ mịt.
Tạ
- người bị cue vài lần trong lúc nói chuyện
- Cửu Tư lặng lẽ đứng phía sau Cố Thời.
Anh cao hơn Cố Thời nửa cái đầu, không cần làm gì cũng có thể nhìn rõ những gì đang diễn ra trong văn phòng.
Tạ Cửu Tư nhìn Đế Thính ngất xỉu, trông còn mờ mịt hơn cả Cố Thời.
Vừa rồi anh không chú ý động tĩnh bên này, không biết chuyện gì đã xảy ra.
Cố Thời không phát hiện Tạ Cửu Tư đang đứng sau lưng mình, cậu kéo Lý Bế Chủy ra khỏi đám đông, hỏi: "Đế Thính bị gì vậy?"
"Bị k*ch th*ch quá lớn, ngất xỉu rồi." Lý Bế Chủy nói, xoay đầu nhìn qua bóng người sau lưng Cố Thời, nhảy lên theo phản xạ có điều kiện, "Anh tới khi nào vậy?!"
Tạ Cửu Tư thờ ơ liếc nhìn hắn một cái: "Vừa đến."
Da đầu Cố Thời tê rần, đột nhiên quay đầu nhìn ra sau lưng mình, khi đối diện với ánh mắt của Tạ Cửu Tư thì quay đi, không nhìn thẳng cũng không nói lời nào, thậm chí còn nhấc chân dịch ra một khoảng lớn, thể hiện sự tức giận của bản thân.
Nhưng rất đáng tiếc, Tạ Cửu Tư không hiểu.
Anh nhìn Cố Thời tránh đi, ánh mắt nhìn lướt qua mũ lưỡi trai trên đầu Cố Thời, trong lòng rất khó hiểu.
Kỳ lạ quá.
Chỉ là trao đổi tín vật mà thôi, sao từ tối qua đến bây giờ mà Cố Thời vẫn còn ngại ngùng như vậy?
Tạ Cửu Tư mà nói suy nghĩ này ra là sẽ bị Cố Thời cho một đấm bay lên trời, anh nhấc chân muốn đuổi theo Cố Thời nhưng bị đám đông chen chúc chắn đường.
Tạ Cửu Tư dừng chân, nhìn thoáng qua Đế Thính đang bị đút một đống đồ kỳ lạ, do dự giữa việc cứu vớt Đế Thính và đi tìm Cố Thời.
Trong túi của anh vẫn còn tờ vé số mà Cố Thời mua, tối hôm qua xổ số lúc 9 giờ, sáng nay anh kiểm tra thử, Cố Thời đã thắng tất cả 6 + 1, tổng giải thưởng lên đến hơn trăm triệu, tiền thưởng là 1100 vạn.
Sau khi trừ thuế, cũng có thể nhận được một khoản tiền khổng lồ vào tay.
Đương nhiên, Tạ Cửu Tư nhớ Cố Thời nói với anh là có trúng cũng đừng cho cậu biết, anh chỉ muốn hỏi Cố Thời xem có cần tiến hành dự án quyên góp xã hội nào không.
Tạ Cửu Tư muốn lấy số tiền này.
Cố Thời kiếm được tiền, vì lo lắng nhân quả nên từ chối nhận, vậy anh sẽ cầm nó để làm một chút chuyện giúp Cố Thời vui vẻ, dù sao trong số những người nhận được giải thưởng, chưa chắc đã có người đem đi quyên góp ra ngoài.
Tuy phần nhân quả này cuối cùng đều tính lên người Tạ Cửu Tư, nhưng Tạ Cửu Tư lại cảm thấy đây là việc mình nên làm.
Ngoài ra, trong lòng Tạ Cửu Tư có chút tò mò về nguyên hình của Cố Thời.
Anh hiếm khi tò mò, cũng hiếm khi tò mò về việc riêng tư của người khác.
Nhưng bây giờ Cố Thời đã là bạn bè trao đổi tín vật với anh, anh hỏi một chút, chắc Cố Thời sẽ không tức giận đâu.
Tạ Cửu Tư nhìn chằm chằm Cố Thời, muốn qua đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!