Chương 33: Sao hoa này có mùi như giò heo om vậy?

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

Cố Thời vô cùng rối rắm.

Cậu cảm thấy tự dưng lấy không cái này của Tạ Cửu Tư rất không ổn.

Đây là vảy rồng và râu rồng đó.

Cho dù cậu không hiểu biết nhiều về yêu quái thì cũng biết, thứ có liên quan đến rồng chắc chắn không phải là đồ dỏm.

Cố Thời nhìn vòng cổ, tò mò v**t v* miếng vảy rồng.

Đây không phải là lần đầu tiên Cố Thời nhìn thấy vảy rồng của Tạ Cửu Tư.

Không lâu trước kia cậu từng thấy rồi, lúc đó Tạ Cửu Tư nói muốn dùng vảy rồng tạo cánh quạt để khiến sức gió phát điện.

Cố Thời nhớ vảy rồng lúc đó trong tay Tạ Cửu Tư rất thô ráp sắc bén, vảy rồng đỏ sẫm phản xạ ra màu đỏ vàng dưới ánh mặt trời. Ánh mắt Cố Thời nhạy bén, cậu nhớ những điểm phản xạ ánh sáng đều là vảy ngược mềm và dày.

Dù là cạnh vảy rồng hay mặt ngoài, chạm vào một chút thôi cũng sẽ bị rách da.

Nhưng miếng vảy rồng trong tay cậu lại không có sát khí như vậy.

Nó đã trở thành một miếng ngọc đỏ như máu có kim sa và ngọn lửa bên trong, cầm trong tay cảm giác mịn màng mềm nhẵn, lòng bàn tay tản ra hơi ấm, hơi ấm kia chảy đến khắp người, không khô hanh, cũng không bỏng rát, cho người ta cảm giác thoải mái như nằm dài lười biếng dưới ánh mặt trời vào mùa đông.

Quá sảng khoái.

Cố Thời khen ngợi, sau đó trả vòng cổ về.

"Tôi không thể nhận cái này." Cố Thời nói.

Tạ Cửu Tư nhìn vòng cổ bị nhét trở về: "Vì sao?"

"Bởi vì anh cho tôi nhiều đồ lắm rồi, nếu nhiều hơn nữa thì không đáng cho anh."

Cố Thời còn nhớ quan hệ giao dịch nghiêm túc của Tạ Cửu Tư và Cố Tu Minh, mà điều kiện giao dịch là an toàn của cậu.

Thật ra, xét đến mức độ quan tâm mà Tạ Cửu Tư dành cho cậu, anh đã chịu thiệt lắm rồi.

Giao dịch thì nên giống một giao dịch.

Tạ Cửu Tư là người thành thật, khiến Cố Thời tự dưng thấy xấu hổ.

Cố Thời thu tay lại, kéo khóa kéo lên, chậm chạp nói: "Tôi dùng miếng dán giữ nhiệt là được rồi."

Tạ Cửu Tư cụp mắt nhìn vảy rồng đung đưa trong gió, thật sự không hiểu vì sao món quà của mình lại bị từ chối.

Không phải Cố Thời lạnh sao?

Tạ Cửu Tư cẩn thận nghiên cứu lời nói của Cố Thời, hỏi: "Cái gì không đáng?"

"Tính trên giao dịch thì không đáng." Cố Thời chỉ vào giữa mày mình, nói lời thấm thía, "Đối với tôi và ông già, dấu ấn này đã rất ngon bổ rẻ rồi, cũng may tôi là người tốt, nếu tôi mà là người xấu, nói không chừng bây giờ anh đã bị thiên lôi đánh rồi đấy."

Đôi môi mỏng của Tạ Cửu Tư khẽ nhúc nhích, vừa định nói thật ra thiên lôi không thể làm anh bị thương, nhưng Cố Thời bên kia đã thở dài cảm thán: "Sếp Tạ à, anh thành thật như vậy rất dễ thua lỗ trong giới kinh doanh."

"Tôi cũng không bị thiệt hại gì." Tạ Cửu Tư nói, "Chỉ cần không phải là đại nhân quả diệt thế thì sẽ không làm bị thương tôi được."

Cố Thời đã đánh giá sai sức mạnh của anh quá nhiều, thậm chí không thể được xem là bị coi thường, đây quả thực là tính bằng micromet, nanomet*.

*Một micromet (viết tắt là µm) là một khoảng cách bằng một phần triệu mét (10−6 m), một nanomet (viết tắt là nm) là một đơn vị bằng 1.10−9 m.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!