Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Thời nhìn Tạ Cửu Tư đưa ví tiền qua, cậu không nhận, vươn tay cầm bánh bao nhân trứng sữa, bẻ ra.
Được đấy.
Tạ Cửu Tư đã biết đến việc mua vé số rồi.
Giỏi đấy.
"Sếp Tạ à, mặc dù tôi thiếu tiền, nhưng tôi không cờ bạc nha."
Tạ Cửu Tư không chê phiền: "Là Tạ Cửu Tư."
"... Anh đâu cần phải quan tâm một cái xưng hô đến vậy."
Tạ Cửu Tư im lặng một lúc, mấp máy môi.
Gần đây anh đã học được rất nhiều thường thức của con người thỉnh thoảng học theo Lý Bế Chủy, đi xem phim
-- đương nhiên là trong thầm lặng, Lý Bế Chủy không biết điều này.
Anh biết xưng hô "sếp Tạ", "tổng giám đốc Tạ" luôn cách nhau một tầng.
Tạ Cửu Tư không muốn cách Cố Thời một tầng đó.
Anh không thể giải thích được lý do, nhưng tóm lại là không muốn.
Tạ Cửu Tư hiếm khi cố chấp: "Không."
"?" Cố Thời không hiểu, nhưng thấy cảm xúc Tạ Cửu Tư dần giảm xuống, cậu nhanh chóng nhét nửa cái bánh bao nhân trứng sữa qua, "Tại sao vậy?"
Tạ Cửu Tư cầm nửa cái bánh bao nhân trứng sữa, mím môi: "Không thân thiết."
Cố Thời khựng lại, nói một cách khô khan: "Ồ."
Mặc dù đã quen với cái nết nói chuyện của Tạ Cửu Tư, nhưng Cố Thời vẫn không thể tiếp nhận nổi cách biểu đạt thẳng thắn như vậy.
Trước kia Cố Thời cho rằng người ngạo kiều* rất khó nói chuyện, không cần miệng thì quyên góp cho người cần miệng đi, bây giờ thật sự gặp được người có gì nói đó, cậu chỉ muốn khâu miệng Tạ Cửu Tư lại.
*Ngạo kiều (): là từ mượn từ tiếng Nhật "tsundere", ý chỉ bề ngoài không thân thiện và thẳng thừng, nhưng bên trong ấm áp và dịu dàng, ngạo kiều không phải là kiêu ngạo đâu, không có từ thuần Việt đâu.
Người bình thường làm sao chịu được cú đá thẳng vào mặt của Tạ Cửu Tư chứ.
Nhưng không sao, Cố Thời nghĩ thầm.
Cố tiểu gia tôi đây da mặt rất dày, bắt bóng bằng mặt cũng không sao.
Cố Thời rất bình tĩnh giải thích cho Tạ Cửu Tư: "Thật ra đôi khi gọi "sếp" hay gì đó tương tự cũng là một kiểu trêu chọc thân thiết."
"?" Tạ Cửu Tư mờ mịt, "Thật không?"
Cố Thời gật đầu: "Đương nhiên rồi."
"Ồ." Tạ Cửu Tư giãn mày ra, học theo, "Sếp Cố."
Cố Thời không ổn chút nào: "..."
Không biết vì sao, nhưng tóm lại là có cảm giác như bị ghẹo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!