Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Tu Minh do dự không biết có nên cúp máy hay không.
Ông nhìn đồng hồ, lúc này Cố Thời mới rời nhà chưa được nửa ngày.
Mới chưa được nửa ngày đã gây chuyện rất không giống tác phong của thằng nhóc thúi kia.
Tuy ngoài miệng Cố Tu Minh luôn mắng chửi Cố Thời, nhưng ông vẫn rất tin tưởng phong cách làm việc của cậu.
Thằng quỷ nhỏ này trưởng thành sớm đến đáng sợ, mới 10 tuổi đã ỷ vào quẻ tượng đại cát, một mình chạy vào núi sâu rừng già rượt yêu quái, lúc đi học, trừ những lúc họp phụ huynh thì chưa từng bị gọi phụ huynh.
Nhóc thúi này từ nhỏ đến lớn đã cực kỳ biết khoe mẽ, ỷ vào khuôn mặt đẹp trai và cái miệng dẻo quẹo lừa người ta xoay vòng vòng, nếu không phải cậu chưa từng lừa gạt tình cảm, Cố Tu Minh nghi Cố Thời đã biến thành một thế hệ tay chơi từ lâu.
Thằng nhóc này cũng có ngày bị lật xe?
Cố Tu Minh im lặng nhìn số điện thoại người gọi, sau một lúc lâu mới chậm chạp lên tiếng.
Cố Thời ngồi trong đồn canh gác ở quốc lộ sa mạc, chưa bao giờ cậu cảm thấy mình nhỏ yếu bất lực như thế.
Bên cạnh là anh cảnh sát đang lịch sự hỏi bọn họ có phải đi lạc hay không, xe ở đâu, từ đâu đến, muốn đi đâu.
Mà đầu sỏ gây ra chuyện này là camera giám sát tốc độ và Tạ Cửu Tư không mang theo chứng minh nhân dân.
Bọn họ bị camera giám sát chụp được, đây là đoạn đường cấm xuống xe, vì vậy xe cảnh sát chạy đến, phát hiện Tạ Cửu Tư không có chứng minh nhân dân.
Cố Thời đâu ngờ được chuyện này.
Tạ Cửu Tư không nghĩ ra được, Cố Thời cũng không nghĩ ra được.
Bời vì nhà nghèo nên từ nhỏ Cố Thời chưa từng được đi du lịch chính thức.
Số lần cậu ra khỏi tỉnh có thể đếm trên đầu ngón tay, hầu hết đều là rượt theo yêu quái, quăng tám cái sào cũng không liên quan tí gì với đi du lịch.
Cậu không có kinh nghiệm, cùng lắm chỉ biết khi đi xa phải mang theo chứng minh nhân dân, không mang theo thì có thể đến đồn công an để làm cái tạm thời, chưa từng chứng kiến kiểu dừng xe trên con đường hoang vu lại bị đón đầu xe để kiểm tra số người và chứng minh nhân dân.
Cố Thời trông mong nhìn một anh trai khác đi vào phòng gọi điện cho Cố Tu Minh, sau đó lại nhìn về phía anh trai đang hỏi cậu và Tạ Cửu Tư.
Tạ Cửu Tư ngồi bên cạnh, vẫn đang nghiên cứu bảng biểu ở trước mặt anh và Cố Thời.
Thực ra nó chỉ là một bảng dữ liệu, không biết Tạ Cửu Tư đang nghiên cứu cái gì nữa.
Anh trai cảnh sát thấy Cố Thời và Tạ Cửu Tư không nói chuyện thì gõ nhẹ vào mặt bàn, hỏi lại "Hai vị tiên sinh, xin hãy trả lời câu hỏi của tôi."
Lớn lên trong xã hội loài người, dù là người hay yêu quái, về cơ bản đều có một loại kính sợ tự nhiên đối với người mặc đồng phục này.
Dù sao Cố Thời chính là như vậy.
Cố Thời hoàn hồn, đáp "Chúng tôi đến từ thành phố B."
Anh trai cảnh sát gật đầu, ghi chép "Đến đây làm gì?"
"..."
Đến ngắm mưa sao băng.
Đương nhiên Cố Thời không thể nào trả lời như vậy.
Vẻ mặt cậu vô cùng chắc chắn, nói như đúng rồi "Đến truy tìm báu vật!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!