Chương 28: Những lời này nghe rất không trai thẳng

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

Cố Tu Minh không khỏi dụi mắt, liên tục xác nhận xem có phải mình nhìn nhầm hay không tận mấy lần.

Nhưng loại quẻ tượng này quá đơn giản và dễ nhận biết, vận mệnh chồng lên nhau và có quỹ đạo riêng, dây dưa với nhau giống như phân thân không thể tách rời.

Trước hết, khả năng phân thân có thể được loại trừ.

Mọi người đều biết, phân thân được tạo ra, cuối cùng cũng sẽ bị bản thể tiêu diệt hoặc tự biến mất.

Cố Tu Minh thậm chí không thèm suy nghĩ, ông chăm sóc Cố Thời từ nhỏ đến lớn, số lần ông bói quẻ cho cậu không đến 1 vạn thì cũng có 8000, chưa từng bói ra quẻ tượng chết non hay gì cả.

Vả lại, quẻ tượng này của Cố Thời không bị Hồng Loan* ảnh hưởng, vậy có thể loại trừ nhân duyên.

*Hồng Loan (): là một chim thần màu đỏ trong thần thoại và truyền thuyết TQ; một ngôi sao may mắn được các nhà chiêm tinh cho rằng ám chỉ hôn nhân và những sự kiện hạnh phúc giữa những người sở hữu nó.

-- Tuy vẫn có khả năng là tình duyên vẫn chưa quấn lên, nhưng Cố Tu Minh vô thức loại trừ khả năng này.

Hai khả năng còn lại là huyết thống trực hệ cực gần gũi, hoặc là bạn bè vào sinh ra tử cả đời.

Một tháng thì có thể làm nên số phận gì?

Vậy chẳng phải chỉ còn lại option cha con thôi sao?

Bảo sao chỉ trong một tháng mà đã thân thiết như vậy, Cố Tu Minh nghĩ, đây là ràng buộc thiêng liêng của huyết thống cha con nhỉ!

Cố Tu Minh cất tiền đồng trên bàn, nhìn cây thước trong tay mình, cất vào trong ngăn kéo.

Cố Thời đã tìm lại được cha ruột, nếu ông còn đánh chửi dạy dỗ thì không thích hợp lắm.

Cố Tu Minh hơi tiếc nuối, còn có chút cô đơn.

Nhãi ranh đi theo ông nhiều năm như vậy lại không sống được một ngày tốt lành nào, có thể nhận lại người cha rất có địa vị ở thời thượng cổ là chuyện tốt.

Cố Tu Minh thở dài, mở điện thoại đã tắt suốt một tháng lên, liếc thấy thông báo chuyển khoản ngân hàng.

Nhà từ thiện chuyển cho ông 6.000 tệ mỗi tháng là vợ của một trong các sư huynh của ông.

Bà và sư huynh là phu thê tình thâm, nhưng lại trở thành góa phụ ở độ tuổi đẹp nhất trong cuộc đời, trong những năm tháng đầy sóng gió, bà sinh ra một đôi long phượng, bôn ba chạy nạn khắp nơi, nuôi dạy một đôi trai gái thành người, bây giờ cũng đã có cháu trai cháu gái, có thể coi như là con cháu đầy đàn, hưởng phúc.

Trước khi Cố Tu Minh dẫn Cố Thời về Thương Ngô Quan, chính bà đã liều mạng bảo vệ sư môn và nơi táng thân của người chồng mất sớm của mình, sau khi Cố Tu Minh trở về, bà đã lấy lương hưu của mình chuyển cho ông một phần lớn vào mỗi tháng, nói là chi phí sinh hoạt của ông.

Cố Tu Minh thiếu tiền, nhưng không thể làm trái lời của sư phụ, dùng năng lực của dòng dõi Thương Ngô để kiếm tiền, thế nên ông nhận tiền của bà, lâu lâu bói một quẻ cho con cháu của ân nhân, khi bói thấy tai kiếp thì sẽ nói với bà, hoặc gửi bùa độ ách để báo đáp ân tình nhiều năm qua của bà.

Cố Tu Minh cầm số tiền này nhưng lại không dùng hết cho bản thân.

Ông chia ra 4.000 tệ, nói là để dâng hương, nhưng thật ra là mua chút đồ chữ minh, đốt trước bài vị của các sư huynh đệ, để những sư huynh đệ vẫn chưa đi đầu thai có được bữa ăn ngon.

Tuy nhiên, những chuyện này là của thế hệ trước, Cố Tu Minh chưa từng nghĩ sẽ nói cho Cố Thời.

Cố Tu Minh tính thời gian, Cố Thời đã đi theo ông hơn 20 năm nghèo khó, mặc dù ngày nào cũng cãi nhau ầm ĩ nhưng cũng vui vẻ náo nhiệt.

Chỉ là bây giờ Cố Thời không còn cô đơn nữa.

Nghĩ đến đây, Cố Tu Minh có chút không vui.

Cố Thời và Tạ Cửu Tư hình như vẫn chưa phát hiện ra thân phận của nhau, ông phải nói chuyện này với Cố Thời mới được.

Nghĩ vậy, Cố Tu Minh nghe thấy cửa sân vang lên tiếng đẩy cửa kẽo kẹt, ông lập tức đè nén suy nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!