Chương 27: Lại là quẻ cha con?

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

Tiêu đời.

Cố Thời nghe tin tức trên máy tính bảng của Tạ Cửu Tư, trong lòng nghĩ danh tiếng cả đời này của ông già sắp bị Bản Tin Thời Sự hủy rồi.

Dòng dõi Thương Ngô quá mất mặt.

Nhưng trông Cố Tu Minh hình như không quan tâm có bị mất mặt hay không, ông vẫn ngồi đó, cũng vừa ăn cơm vừa nghe Bản Tin Thời Sự giải thích về trận mưa sao băng lần này.

Mưa sao băng Leonid diễn ra hàng năm vào giữa đến cuối tháng 11.

Trong một năm bình thường, lượng mưa sao băng không nhiều, khoảng mấy đến mười mấy ngôi sao băng/giờ.

Nhưng cứ cách hơn 30 năm, mưa sao băng Leonid sẽ bùng nổ với quy mô lớn, ở nơi có tầm nhìn rộng rãi, không bị ô nhiễm ánh sáng, có thể thấy mấy ngàn ngôi sao băng/giờ, 30 năm một lần, có thể nói mưa sao băng đó như một cơn mưa lớn, được gọi là "Bão sao băng".

Ồ, bây giờ nó có một cái tên độc đáo êm tai hơn, gọi là Đế Lưu Tương.

Cố Thời cắn đũa: "Mỗi năm đều có hả?"

"Mưa sao băng bình thường không phải Đế Lưu Tương." Cố Tu Minh chậm rãi giải thích, "Đế Lưu Tương 60 năm mới đổ xuống một lần, mấy cái khác chỉ là mưa sao băng bình thường."

Đế Lưu Tương là món quà trời đất ban tặng cho vạn vật sinh linh.

Động thực vật bình thường may mắn nhận được Đế Lưu Tương sẽ mở linh trí, thậm chí nhảy đến bước hóa hình người, thần ma yêu quỷ có tu vi nhận được Đế Lưu Tương, ắt có thể tăng tu vi, chữa lành thương tật.

Dù đối với thân phận nào, Đế Lưu Tương cũng là bảo vật hiếm có.

Cố Thời xem video về trận bão sao băng mấy năm trước trên thời sự: "Nhiều ghê ha!"

"Không phải tất cả đều là Đế Lưu Tương, con không nghĩ xem trên thế gian này có bao nhiêu sinh linh, cho dù tất cả đều là Đế Lưu Tương thì cung cũng không đủ cầu, hiểu không?" Cố Tu Minh trừng mắt, "Không phải ông kêu con học thuộc 《 Sách tranh thiên tài địa bảo 》 sao, khi ông kiểm tra con ngay lúc đó thì con lừa ông đúng không?!"

"Không có!" Cố Thời nhanh chóng phủ nhận, phản bác, "Đã qua lâu vậy rồi, con không nhớ cũng là bình thường mà!"

Cố Tu Minh cười nhạo một tiếng.

Ông còn không hiểu rõ cái nết của Cố Thời sao?

Những chiêu trò bây giờ của thằng nhãi này, trước kia ông chơi đến lờn rồi!

Cố Thời còn không biết bói toán nữa, năm đó Cố Tu Minh ông khi làm chuyện xấu sẽ bói thử cát hung, số lần bị bắt được có thể đếm trên đầu ngón tay.

Cố Tu Minh: "Con nghĩ ông tin chắc?"

Cố Thời rung đùi đắc ý: "Dù sao thì lúc đó ông tin, còn thưởng con một viên kẹo hạnh nhân."

Con còn dám nhận?!

Cố Tu Minh hít sâu một hơi, nghĩ thầm nếu không phải có Tạ Cửu Tư ở bên cạnh, ông đã làm thịt tên lừa đảo này ngay tại chỗ rồi.

Vào lúc này, bản tin kết thúc chủ đề mưa sao băng, chuyển qua một sự kiện khác.

Tạ Cửu Tư nghiêng đầu nhìn hai thầy trò đấu võ mồm, hỏi Cố Tu Minh: "Ông bói đúng vị trí không?"

Cố Tu Minh gật đầu.

Cố Thời hỏi chấm: "Vị trí gì?"

Cố Tu Minh vuốt bộ râu dài, đắc ý: "Không hiểu đúng không? Đương nhiên là vị trí Đế Lưu Tương rơi xuống rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!