Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Thao Thiết không tin Cùng Kỳ lắm.
Tuy Thao Thiết biết mình cũng không phải là thứ tốt lành gì, nhưng tự nhận vẫn có chênh lệch rất lớn với Cùng Kỳ.
Ít nhất hắn không thích làm chuyện xấu, cũng không thích nuôi dưỡng con người xấu xa.
Thao Thiết cảnh giác: "Tôi không cần anh, tôi tìm Cố Thời là được."
Tất nhiên Cùng Kỳ cũng biết mình không được Thao Thiết chào đón.
Hắn tự biết rõ bản chất của mình không phải là thứ tốt, đồng thời hắn cũng biết rất rõ không có yêu quái nào trong viện điều dưỡng này tin tưởng hắn.
Nhưng Cùng Kỳ không quan tâm.
Ban đầu hắn muốn đến tìm Cố Thời để xin một số tiền, bắt đầu thử đầu tư linh tinh.
Không ngờ đúng lúc đụng phải Thao Thiết, mà chủ đề Thao Thiết vừa nhắc đến lại tình cờ đâm trúng vào tim hắn.
Đám lão yêu quái chỉ là lạc hậu hơn so với thời đại, trước nay luôn coi thường những con người có cấp bậc thấp hơn, nhưng bọn họ không phải thật sự ngu ngốc.
Sau khi có được nguồn thông tin, nếu thật sự muốn làm gì đó, chỉ cần suy nghĩ hai ba cái là có thể nghĩ ra.
Như Cùng Kỳ, ỷ mình có thể không ngủ không nghỉ gặm hết 《 Tư bản luận 》, cảm thấy chủ nghĩa tư bản bị tấn công phỉ nhổ thực sự rất hợp với tâm ý của hắn.
Vì vậy hắn bắt đầu dùng não.
Hắn nhận ra rằng, chi phí của ngành sản xuất vật chất quá cao, hắn không có hứng thú với ngành dịch vụ, mà trong lĩnh vực công nghệ cao lại thiếu nhân tài kỹ thuật, vì vậy Cùng Kỳ đã để mắt đến ngành truyền thông giải trí đang nổi lên trong những năm gần đây.
Cùng Kỳ nhiệt tình phân tích: "Phương tiện truyền thông giải trí đòi hỏi mối quan hệ giữa các cá nhân và tích lũy vốn, nhưng truyền thông tự phát mới nổi thì không cần."
Cố
- người miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn phần kinh tế và quản lý
- Thời nghe xong thì đầu óc ong ong, như trở về thời học đại học, thậm chí còn cảm thấy lực sát thương của Cùng Kỳ hình như lớn hơn Lý Bế Chủy nhiều.
Cùng Kỳ là một con hung thú thông minh, vừa nhìn thấy vẻ mặt của Cố Thời là lập tức biết Cố Thời cũng không hiểu những thứ này.
Hắn quay đầu nhìn Thao Thiết: "Anh hỏi Cố Thời đi, xem Cố Thời có hiểu không?"
Cố Thời nghẹn họng, dưới cái nhìn chăm chú của Thao Thiết, cậu chậm rãi lắc đầu.
Cái này không phải là vô nghĩa sao, nếu cậu hiểu mấy thứ đó, bây giờ cậu sẽ còn thế này à? Nếu cậu hiểu thì cậu đã marketing tuyên truyền quảng bá mở cửa thu vé và hương khói cho Thương Ngô Quan rồi.
Cùng Kỳ lại nhìn Thao Thiết lần nữa: "Anh xem, Cố Thời không hiểu, nhưng tôi hiểu, có rất nhiều khúc mắc liên quan đến tiền bạc giữa con người với nhau, anh chịu bị con người lừa gạt không?"
Thao Thiết vô thức lắc đầu.
Cùng Kỳ nhếch miệng: "Đúng không, nên anh phải suy xét chuyện này một chút."
Thao Thiết cau mày: "Tôi có thể tự xử lý."
"Tùy anh." Cùng Kỳ làm tư thế xin cứ tự nhiên, sau đó nhìn Thao Thiết rời khỏi văn phòng Cố Thời.
Cố Thời nhìn Cùng Kỳ, cảm thấy mình đúng là nhà tiên tri.
Lúc trước cậu nói gì với Tạ Cửu Tư ấy nhỉ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!