Chương 6: (Vô Đề)

Đêm hôm đó y bị làm tới ngất, trước khi ngất tên khốn kia bắt y gọi hắn phu quân đến khàn cả cổ họng.

Hắn nói chỉ cần y gọi hắn phu quân sẽ ngừng lại vậy mà tên khốn lươn đó cho đến lúc y ngất vẫn còn đang làm a!

Sau đó y quang vinh bị làm đến ngất những chuyện sau đó không còn biết gì nữa….

_ _ _ _ _

"Công tử, ngồi dậy uống thuốc nào" Tiểu Thúy bưng chén thuốc đen thui đến bên giường ta bảo nàng nhìn thảm trạng ta mà rùn mình thật hung tợn a

Công tử sau đêm đó thì bị sốt đến choáng váng đã nằm trên giường ba hôm rồi tối nào Vương Gia cũng đến bồi y

A nói như vậy chẳng phải địa vị công tử ở Vương Phủ sẽ càng vững chắc thêm đi!

Thẩm Nhạn lờ đờ nhìn nàng ta một cái rồi kéo chăn qua đầu giả vờ làm đà điểu.

A mất mặt quá bị làm đến ngất thì thôi đi sau đó y còn sốt đến bây giờ còn chưa xuống giường được này!

A mất mặt quá đi ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄

Y nên đào cái lỗ chui xuống!

"Công tử, nhân lúc thuốc còn nóng a mau uống đi" Tiểu Thúy vội để chén thuốc còn bóc hơi đặt cạnh bàn nhỏ kế giường lấy tay kéo kéo cái chăn ra muốn lôi người đang giả vờ làm đà điểu kia ra.

Khô…g…m.. ốn …uốn… Giọng y khàn đặc đến tắt tiếng a đau họng quá đi khắp người đều đau.

Thật thảm!

"Nha vậy sao được! Người phải uống thuốc cho mau khỏe" còn cùng Vương gia ân ái a nửa câu sau nàng không có nói nàng không muốn đả kích thêm cho y a nhưng nàng mong y hết bệnh là thật lòng.

Tiểu Mai vừa bước vào phòng đã thấy được hình ảnh này, nàng bình tĩnh nói với Tiểu Thúy:

"Công tử không muốn uống vậy ta đi mời Vương gia đến đút thuốc cho y" nói xong còn xoay người muốn đi thật.

Không! Thẩm Nhạn tung chăn ngồi dậy A…ui…eo ta vừa cử động liền thấy đau sắc mặt y trắng bệch

Công tử!

Tiểu Thúy hô to đưa tay ra đỡ y lấy cái gói mềm lót sau lưng cho y tựa vào nó ngồi thẳng lưng dậy.

"Ta.. để ta tự uống đi, không cần…phiền đến hắn đâu.." sau khi ổn định thân thể y vội đưa tay vơi lấy chén thuốc vừa thổi nguội vừa nói với Tiểu Mai.

Ư hức nàng ta đáng sợ quá đi động tí là kêu Vương gia bi3n thái đến huhu vẫn là Tiểu Thúy đang yêu dễ gạt hơn

Thân thể này đã quen uống thuốc dù đắng cỡ nào cũng đã gặp qua tất nhiên là không ghét thuốc rồi nhưng đó là nguyên chủ lúc trước!

Còn y cực

- ghét

- đắng!

Nhìn cái thuốc đen thui này đi thật muốn vứt ngay luôn mấy hôm nay ngày nào cũng uống y ngán lắm rồi.

Cẩn thận liếc nhìn gương mặt của Tiểu Mai thật đáng sợ nàng lúc nào cũng canh ta dùng hết thuốc mới chịu đi!

Đáng sợ như vậy sẽ ế a!

Tất nhiên phải làm như vậy rồi lần trước công tử bị cảm nắng khiến bản thân bị bệnh hại nàng và Tiểu Thúy phải ăn 10 roi da! Dù không nặng lắm nhưng có ai muốn bị đánh oan đâu tất nhiên từ sau lần đó nàng phải kiên quyết cẩn trọng hơn nữa phải nhìn chằm chằm y uống thuốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!