Bộp! Tiếng ngã nặng nề vang lên trước khi y hoàn toàn mất ý thức thì nghe Tiểu Thúy và Tiểu Mai la lên
Công tử!
__ __ __
Không biết hôn mê bao lâu, y cảm thấy hiện tại đầu mình rất nặng nề cơ thể không động đậy nổi hai mắt thì dính liền vào nhau mặc dù ý thức y vẫn đang thanh tỉnh.
Y nghe mơ hồ có tiếng nói trầm thấp bên tai.
Bị cảm nắng? giọng trầm trầm mà lạnh lùng này chẳng phải của tên bi3n thái Ung vương sao? Sao hắn ta ở đây a không đúng sao hắn lại tới đây?!
Tiếp theo là tiếng nói sợ hãi vang lên của Tiểu Thúy do y hoảng sợ quá trước khí thể của Ung vương mà nói lắp bắp có điều ta cũng không nghe rõ lắm đầu óc ta cứ trầm trầm tỉnh tỉnh thật khó chịu.
Cũng không biết sao đó xảy ra chuyện gì ta liền trầm mình vào giấc ngủ do cảm nắng.
Quả nhiên không nên ỷ lại sức khỏe quá nên tự biết mình một tí.
Ta thầm trách bàn thân không biết tên bi3n thái đó có làm gì Tiểu Thúy và Tiểu Mai không đây haiz là lỗi của ta cả mà.
Vì mấy con cá mà thành ra thế này, ta thề sau khi khỏe lại sẽ ăn hết chúng mi hừ đừng tưởng thoát khỏi ma chưởng của ông đây ta sẽ ăn hết lũ chúng mi sau đó để chúng mi đẻ con ra ta sẽ ăn tiếp rồi để đẻ ra rồi ăn khà khà xem ta trả thù các mi đi đợi đấy cho ông đây!
Đang ngủ thì ta tỉnh lại
Không sai, ta chính là bị đói cho tỉnh lại
Đói chết lão tử rồi…
Thẩm Nhạn mở mắt ra thì thấy có gì đó không đúng lắm?!
Khoan , chờ đã..
Sao y lại nằm với tên bi3n thái này! Đã vậy còn là tư thế chim nhỏ nép vào lòng là sao?!
Hiện tại Thẩm Nhạn đang tựa đầu vào ngực Diệp Chấn, tay thì ôm eo hắn cả người dán chặt vào hắn với cả trên người cả hai đều không mặc gì!
Đây mới là điểm quan trọng đi?!
Không mặc gì!
Không…
Aaa! Thẩm Nhạn hét to ngồi bật dậy kéo chắn bọc bản thân thành con nhộng chỉ ló ra cặp mắt to tròn nhìn người đàn ông lõa th ể lồ lộ kia!
A a a quả là tên bi3n tháiii!
Trong trắng của y trinh tiết của y chẳng lẽ mất sạch rồi sao! ∑d(°∀°d)
... Ung Vương Diệp Chấn đang ngủ thì bị tiếng thét như chọc tiết heo này làm tỉnh giấc.
Phát hiện mỹ nhân đã tỉnh còn có tinh thần như vậy chắc đã khỏe hơn rồi đi.
Hắn cũng không cảm thấy hành vi hai tên đực rựa lõa th ể ôm ấp nằm cạnh nhau có gì lạ mà còn xem là chuyện hiển nhiên, tất nhiên rồi Thẩm Nhạn hiện tại là nam sủng của hắn.
Hắn muốn làm gì y chả được còn cần y phải đồng ý sao huống hồ hôm qua người này to gan để bàn thân cảm nắng hắn còn chưa hết giận đâu.
Ầm ĩ cái gì?
Hắn âm trầm nhìn con nhộng kia mà nói giọng có vẻ tức giận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!