Chương 65: (Vô Đề)

187.

Ta bay lên.

188.

Chuyện này đột ngột đến mức ta còn không biết sao ta lại bay lên. Hơn nữa sư huynh vẫn còn ở dưới kìa! Sao chỉ có mình ta bị sét đánh bay! Ta ngẩn người trong mảng mây mù trắng xóa, được sư phụ thừa gió bay tới xách lên.

Ông thở dài, vuốt chòm râu hỏi ta: "A Chi, con có muốn lên không?"

Ta gật đầu nói: "Con không biết sao mình lại bay lên, con vẫn có thể xuống chứ?"

Sư phụ nói: "Theo thường lệ mà nói thì không được, nhưng con là được Thiên đạo phá cách chuyển tới, phỏng chừng cũng có thể phá lệ cho con." Ông nói xong, lại vuốt râu mặt mày ủ rũ nói với ta: "Kỳ thật phía trên cũng không có ý nghĩa gì, mấy người sư huynh đệ các con muốn ở dưới chơi đến khi nào tìm sư phụ cũng được..."

Ta cũng không biết sao Thiên đạo lại chọn ta, đây có lẽ lại là giấc mơ của ta.....

Sau khi tỉnh lại ở nhân gian thật sự có thêm bài vị của ta, chuyện xảy ra này làm ta mê mang thật sự.

Người ở dưới gọi ta là "Tam Tiên Tiên"

Bình thường trong tửu lâu đều bày tượng thần có sáu tay, trong tay các thần tiên khác đều cầm phất trần, chùy đồng, chỉ có ta cầm đũa, dao, xẻng.

1

Ta nghi ngờ Thiên đạo có ý kiến với ta.

189.

Tóm lại, các sư huynh của ta đã không bay lên theo và ta trở thành vị thần duy nhất trong khu vực này phi thăng rồi trở lại.

Ta cũng không cảm thấy có chỗ nào thay đổi, ta vẫn còn là Tứ sư đệ của Phúc Lộc sơn, Trung Thu trăng sáng vẫn có ba sư huynh và A Túc cùng ta trải qua.

Ngẫu nhiên bọn Ninh Ngộ cũng sẽ đến góp vui.

Bùi sư huynh làm rất nhiều pháo hoa.

Nhìn đêm lấp lánh rực rỡ, ta lại nghe tiếng hát của sinh linh vang vọng trong vạn thung lũng. A Túc nằm sấp trên đầu ta, các sư huynh cùng ta ngồi trên tảng đá ngửa đầu nhìn trời ngợp trong pháo hoa.

190.

Có người hỏi "Tam Tiên Tiên" giải thích thế nào, nói một cách đơn giản là do vị tiên nhân này am hiểu cách nấu cháo Tam Tiên.

Muốn nói phức tạp thì là do trên vị tiên nhân này có ba vị sư huynh lợi hại, đặc biệt mỗi người còn là mỹ nam tử.

Tam tiên này tất nhiên là để chỉ Đại sư huynh Tùy Trăn, Nhị sư huynh Bùi Ứng và Tam sư huynh Giang Cận.

Vị tiên nhân này không có bản lĩnh gì, chỉ biết vùi đầu nấu ăn.

Nhưng nhờ phúc ba vị sư huynh kia, vị tiên nhân này chỉ cần tập trung nghiên cứu thức ăn, không cần quan tâm những chuyện phân tranh bên ngoài.

Tiên nhân còn nuôi một linh thú cực Hung.

Linh thú đối với danh hào Tam Tiên này rất không vừa lòng, đáng tiếc nó lại sợ ba vị sư huynh kia, chỉ có thể trèo lên giường tiên nhân vào ban đêm kể khổ.

Chỉ là mỗi lần ủy khuất kể đến một nửa thì đã bị các sư huynh ném ra ngoài.

191.

Tên ta là Tuần Chi, là đệ tử thứ tư của Phúc Lộc sơn, là một vị thần phế linh căn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!