Chương 169: (Vô Đề)

Đánh giá: 8.5 / 2 lượt

Edit: Lune

Nha Thấu còn đang ngủ nên Nha Ẩn không bật đèn trong phòng.

Nha Thấu sợ tối, hồi còn ở khu Chinh phục Tình Yêu tối nào đi ngủ cũng đều bật đèn, lúc nhỏ cậu sợ ngủ để đèn sẽ dậy thì sớm nên mấy người anh trai đã tụ lại một chỗ bàn nhau đổi sang đèn ngủ để cạnh đầu giường cho cậu, về sau thì thay bằng một con robot có cảm biến âm thanh, chỉ cần phát hiện Nha Thấu tỉnh là sẽ tự bật đèn lên.

Nhưng ở đây không có đèn ngủ, cũng chẳng có robot công nghệ cao nên Nha Ẩn đành thắp một cây nến để cạnh đầu giường.

Trong phòng bấy giờ mờ tối, chỉ có ánh sáng leo lét từ ngọn nến, bên tai còn văng vẳng tiếng ai đó gào thét.

[Mai Táng] dị biến, dù lên núi hay ở lại thôn cũng đều đụng trúng điều kiện tử vong. Thậm chí những người lên núi vì tích được âm đức nên khả năng sống sót còn cao hơn những người ở lại dưới thôn.

Trên núi gặp quỷ, dưới núi đồ thôn.

Phát hiện có người trở về sớm, lệ quỷ lập tức mò tới tận cửa.

Giống hệt như đêm hôm đó, ngay cả âm thanh cào tường cũng được tái hiện lại hoàn hảo từng chút một.

Cùng một địa điểm, cùng một thời gian, cũng cùng một mục tiêu tấn công, chỉ là lần này nó không ngờ được bên cạnh con mèo con mềm oặt tưởng như ai cũng có thể xách đi kia lại có một con hổ dữ tợn đang canh giữ.

À, dù sao cũng là động vật họ nhà mèo cả mà.

Nha Ẩn kéo một cái ghế qua ngồi ở mé tường, mắt nhìn chòng chòng vào chỗ phát ra âm thanh, tay phải xoa khớp ngón tay trái, chẳng biết đang nghĩ gì.

"Sao ngài không nói gì?"

[... Ta đang nghĩ xem nên bắt đầu từ chỗ nào.]Giọng máy của Hệ thống Tình Yêu thoáng do dự, còn hơi không lưu loát:[

Ngươi muốn nghe thật à?]

Ừm.

Hệ thống Tình Yêu lấy một danh sách ra, dùng giọng máy cứng nhắc không chút cảm xúc mà đọc nhanh toàn bộ cái tên trong đó kèm theo sự tích của từng người.

Mỗi lần đọc đến một người, Hệ thống Tình Yêu lại cảm giác được chỉ số tức giận của Nha Ẩn + 50, đồng thời chỉ số cảm xúc sẽ - 50.

"Học sinh trung học, ma cà rồng, thánh tử, thợ săn, người cá..."

Giọng điệu âm trầm, Nha Ẩn híp mắt, thấy con lệ quỷ ngoài kia rốt cuộc sau bao nỗ lực cũng khoét được một cái lỗ trên tường.

Móng tay nó đỏ chót, dài ngoằng nhọn hoắt trông đáng sợ cực kỳ, đã thế tốc độ bò vào chậm chạp như thể muốn dọa người bên trong ấy.

Nha Ẩn nhếch mép, đeo găng tay vào, đeo xong hắn mới tóm lấy mấy ngón tay trắng bệch đang thò vào, bẻ ngoặt chúng lại về phía sau.

Tay mình bị chạm vào làm con lệ quỷ sững ra, sau đó thì cơn đau truyền tới.

Nỗi sợ hãi dâng lên từ đáy lòng, lệ quỷ gào thét chói tai, liều mạng giãy giụa muốn thoát khỏi sự khống chế.

A a a a ——

Vẻ mặt Nha Ẩn vẫn rất điềm tĩnh, rõ ràng là hắn đang bóp hồn thể của con lệ quỷ kia, nhưng Hệ thống Tình Yêu lại cảm giác như hắn đang bóp mấy người trong danh sách kia vậy.

"Muốn nhìn chân núi tuyết?"

"Còn bảo Nha Nha cầm đồ bạc?"

"Ban đầu còn muốn giết Nha Nha?"

Khóe miệng Nha Ẩn giần giật, chỉ số cảm xúc tụt xuống đáy, tay siết lại, tiếng rít vẳng bên tai lại như không nghe thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!