Chương 10: Mẹ Mắng

Phong An Huy nghiến răng ken két nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng , cô đang ăn hoa quả cùng Dì Trần đột nhiên quay lại nhìn anh ta sau đó nở một nụ cười thật tươi

Thấy thái độ khiêu khích của Uyển Ngưng , Phong An Huy chỉ có thể quỳ ở đó trừng mắt rồi giơ nắm đấm về phía cô.

Uyển Ngưng thấy vậy liền nép sát vào người của Dì Trần , dì ấy quay lại trừng mắt cảnh cáo nhìn con trai của mình sau đó quay sang cưng chiều hỏi Uyển Ngưng

-

"con muốn ăn dâu tây chứ?"

-

"có ạ!! con đi vào lấy nước cho dì nha"

Dì Trần thấy vậy liền gật đầu: làm phiền con rồi!!

Vừa thấy bóng dáng của Uyển Ngưng khuất dạng sau bức tường, Dì Trần lập tức thay đổi sắc mặt quay sang lườm con trai của mình:

"con dám bắt nạt Uyển Ngưng một lần nữa!! Mẹ sẽ bảo ba con"

-

"khụ! con có bắt nạt cậu ta đâu?"

Dì Trần nhìn Phong An Huy với ánh mắt vô cùng thất vọng sau đó ra hiệu: đứng dậy đi!

Phong An Huy bĩu môi rồi đứng dậy phụng phịu nói với mẹ của mình:

"sao mẹ không tin con?"

Dì Trần cười lạnh đưa tay búng mạnh vào trán của Phong An Huy:

"tin con? Mắt mẹ nhìn thấy cảnh tượng kia!! Con còn tính giải thích như nào nữa?"

- !

Dì Trần liếc thấy biểu cảm của Phong An Huy chỉ cười lạnh ném cho anh ta một quả táo rồi đứng dậy đi về phía cửa:

"lần sau mẹ thấy con như vậy nữa thì cứ xác định gặp ba đi!!"

- mẹ!.

Uyển Ngưng lúc này đi ra thấy Dì Trần đang chuẩn bị về liền đi nhanh đặt cốc xuống bàn:

"dì về rồi ạ? Sao dì không ở lại chơi một lúc nữa?"

-

"sắp đến giờ phải biểu diễn thời trang rồi! Dì về trước"

-

"à! dạ vâng!! để con tiễn dì một đoạn" Uyển Ngưng liền đi theo dì Trần ra đến cửa.

Dì Trần liếc thấy con trai đang không chú ý đến chỗ hai người liền hỏi nhỏ: thế nào rồi?

-

"con cảm thấy hình như cậu ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!